Boss Là Nữ Phụ

Chương 788 : Quốc sư minh giám (1)

Ngày đăng: 22:25 28/04/20


Thời Sênh trở về không gian Hệ thống.



Âm thanh của Hệ thống lập tức vang lên.



[Ký chủ, cô quá độc ác rồi.] Lại lôi kéo người ta cùng chết.



Thời Sênh nhìn màn hình, ánh mắt lạnh băng, Hệ thống không dám hé răng nói nữa.



Đúng lúc Hệ thống chuẩn bị nhảy ra số liệu thì nó lại nghe được Ký chủ nhà nó nói với giọng gần như thì thào.



“Người của ta, tùy ta sinh, tùy ta diệt.”



[…] Ký chủ nổi cơn thần kinh lên thì thật đáng cmn sợ.



Họ tên: Thời Sênh



Giá trị làm người: -26800



Giá trị sinh mạng: 40



Tích lũy: 47000



Cấp nhiệm vụ: B



Cho điểm nhiệm vụ: 66



Nhiệm vụ ẩn giấu: chưa hoàn thành



Phần thưởng nhiệm vụ ẩn giấu: không



Nhiệm vụ phụ tuyến: hoàn thành.



Phần thưởng nhiệm vụ phụ tuyến: 3000



Đạo cụ: "Vương miện nữ vương", "Trái tim quỷ vương", "Ám dạ".



Thời Sênh: “…”



Chẳng những trừ điểm giá trị làm người còn trừ cả điểm sinh mạng của ông đây.



Mi trâu bò như thế sao mi không lên trời luôn đi.



Hệ thống không dám hé răng, trực tiếp giả chết.



Nó cũng rất tủi thân, đây có phải nó trừ loạn đâu.



Thời Sênh ở không gian đợi một chốc lát. Hệ thống không biết cô đang làm gì. Cô mở cái đồng hồ ra, lại bỏ vào thêm một số thứ gì đó.



Hệ thống còn muốn xem xem đó là cái gì, kết quả còn chưa kịp xem thì đã bị Thời Sênh trừng mắt nên phải rụt lại.
Vượn tay dài cắn cắn vài cái, nhưng vì răng nó quá lớn, không cắn được cầu năng lượng, nó đảo đảo cầu năng lượng trong miệng một hồi rồi hướng về phía Thời Sênh rống giận, ne nanh múa vuốt.



Thời Sênh: “…”



Ông đây không chọc giận mi, sao mi cứ phải giết ông đây là thế nào?



“Chạy mau!” Thời Sênh vỗ vỗ thiết kiếm.



“Đinh đinh?”



“Grào!” Vượn tay dài lại tiếp tục phun lửa lên.



Mẹ nó.



Cho mi phun chết mệt luôn đi.



Thời Sênh vội vàng ra lệnh cho thiết kiếm chạy, “Đại sát tứ phương cái cầu, ông đây giờ đau muốn chết rồi, không chạy mau thì ở lại chờ chết à?”



Thiết kiếm lập tức phi nhanh như hỏa tiễn, luồn lách trong rừng cây rậm rạp một hồi, rất nhanh đã bỏ lại vượn tay dài ở phía sau.



Đến tận khi không còn nghe thấy bất kỳ thanh âm nào nữa, tốc độ của thiết kiếm mới chậm lại.



Thiết kiếm mang Thời Sênh bay lòng vòng một hồi, xác định không có sinh vật kỳ quái nào ở xung quanh thì nó mới dừng lại một chỗ trên không trung. Thời Sênh từ trên thiết kiếm nhảy xuống một đám lá khô đang phân hủy, bốc mùi cực kỳ khó chịu.



Thời Sênh nín thở, lấy từ trong không gian ra một chút đan dược.



Mẹ nhà nó, thứ quý giá này rốt cuộc cũng có chỗ dùng.



Ăn đan dược xong, đợi một chốc lát thì dược hiệu phát huy, lúc này Thời Sênh mới cảm thấy đau đớn trên người thuyên giảm một chút.



Cô giơ tay nhìn, đen bóng, quần áo trên người cũng bị thiêu cháy gần hết, trước khi cô xuyên tới, chắc chắn thân thể này đã bị con vượn kia phun lửa đốt mấy lần.



Con khỉ lợi hại kia, chờ thương thế của ông đây tốt hơn sẽ cùng mi đại chiến ba trăm hiệp.



Ta nhổ! Thương thế của ông đây mà tốt thì một phút có thể chém chết mi.



Thời Sênh lấy thiết kiếm làm gương soi, nhìn bộ dáng như quỷ sống của mình, sợ tới mức ngay cả cốt truyện cũng không tiếp thu, vội vàng bắt thiết kiếm đưa mình tới một nơi có nước.



Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng tóc tai không thể rối.



Thời Sênh lấy câu này là phát ngôn nhân sinh của mình, khắc trong tâm khảm.



[…] Cái gì mà phát ngôn nhân sinh, có mà phát ngôn sống ảo thì có. Ký chủ, cô đừng có nói lung tung nữa đi.



Thời Sênh lấy từ trong không gian ra quần áo để mặc, tuy rằng có điểm không hợp với thế giới này nhưng cô cũng không muốn mặc đồ hiện đại để xuất hiện ở đây.



Thời Sênh rửa mặt sạch sẽ, ăn thêm mấy viên đan dược để củng cố thương thế trong cơ thể mình, lúc này mới bắt đầu tiếp nhận cốt truyện.