Boss Là Nữ Phụ

Chương 93 : Đế quốc xác sống (7)

Ngày đăng: 22:06 28/04/20


Thiên Lê.



Trong truyện này, nhân vật phản diện lớn nhất chỉ có vua xác sống, ngoại hình so với người bình thường không hề có chút khác biệt nào, nếu như không phải là hắn ta tự nói mình là xác sống thì tuyệt đối không ai nhận ra hắn là một xác sống cả.



Chỉ huy đoàn xác sống tấn công vào khu căn cứ mấy lần, ngoài căn cứ mà nữ chính đang ở ra, những căn cứ còn lại cơ bản đều bị hủy diệt hết.



Cho đến cuối cùng, tất cả loài người liên kết lại, dưới sự chỉ huy của nữ chính, cuối cùng cũng tóm sống thành công tên đó.



Để nghiên cứu sự khác nhau giữa vua xác sống và những tên xác sống khác, người ta đem nhốt hắn vào phòng thí nghiệm để tiến hành nghiên cứu. Nghiên cứu thế nào không ai biết nhưng quá trình đó chắc chắn chẳng hề tốt đẹp gì, cuối cùng hắn nổi điên lên, cả phòng thí nghiệm đều bị hắn điên cuồng phá nát chẳng còn một thứ gì.



Thời Sênh đọc lướt qua vài lần rồi lại nhìn chằm chằm vào tên xác sống cạnh mình.



Cái thứ nhà ngươi tương lai sẽ là vua xác sống sao?



Bản cô nương lại đi cho một tên vua xác sống ăn?



Lại còn phải dẫn dắt, chỉ huy hắn kiến lập trật tự thế giới mới, bảo vệ nền hòa bình thế giới… Đúng là vô vị! Bản cô nương từ chối!



Thời Sênh khẽ chuyển động mắt, từ sâu trong đáy lòng đã có quyết định.



“Thay đi, không được tấn công Bạch Hổ, nếu không ta táng chết nhà ngươi!” Thời Sênh ném một bộ quần áo sạch sẽ vào người Thiên Lê.



“A a!” Thiên Lê nhìn Bạch Hổ, rồi lại quay sang nhìn Thời Sênh, “A a!”



Thời Sênh thay xong quần áo, bước ra thấy Thiên Lê vẫn còn đang thay, cơ thể của thiếu niên vẫn còn rất non nớt chẳng có gì đáng xem cả, có điều trên lưng hắn là một loạt những vết sẹo đan chồng chéo lên nhau khiến Thời Sênh nhìn xong bỗng cảm thấy vô cùng kinh sợ.



Những vết sẹo đó nhìn có vẻ đã có từ rất lâu rồi, chúng gớm ghiếc bá chiếm lấy toàn bộ phần lưng của hắn.



Trên vị trí bả vai của hắn còn có một hình xăm, cô đang kỳ quái, muốn nhìn kỹ thì Thiên Lê đã mặc áo lên và duỗi tay tụt quần xuống.



Thời Sênh chưa kịp di chuyển tầm mắt đã nhìn thấy toàn bộ khung cảnh lúc đó.



Thời Sênh: “…” Mù mắt rồi!
“Việc này… Chúng tôi phải báo cáo với đội trưởng mới được.”



“Được.” Thời Sênh “rầm” một tiếng, đóng cánh cửa lại.



Khóe miệng hai người khẽ giật giật, một người ở lại đây trông chừng, người còn lại quay ra gọi đội trưởng của bọn họ.



Đội trưởng kia đối với việc Thời Sênh biết đến tinh hạch thì không lấy gì làm quá kì lạ như hai người ban nãy, ngoài người trong quân đội ra, có rất nhiều người mang trong người dị năng cũng biết trong não của xác sống có chứa tinh hạch, điều này có thể làm cho họ nâng cao dị năng.



Cuối cùng dùng mười viên tinh hạch cấp một để đổi lấy tầng một và tầng hai.



Hiện tại tinh hạch mới vừa xuất hiện, vẫn còn rất nhiều tinh hạch mới đang trong quá trình hình thành trong não đám xác sống, vậy nên tinh hạch cấp một cũng rất hiếm có.



Tinh hạch cấp một đã không có nhiều thì cấp hai gần như là không hề có.



Thời Sênh lúc trước ra ngoài cũng giết rất nhiều xác sống nhưng một viên tinh hạch cũng không hề tìm thấy, đủ thấy tỷ lệ xuất hiện tinh hạch thảm thương đến mức độ nào.



Mười tinh hạch cũng không tính là ít rồi.



Thời Sênh cầm tinh hạch đi lên tầng ba, trên tầng ba có một cái cửa có thể đóng lại nên cô cũng không phải sợ có người sẽ lên được đây.



Nhìn vào đám người đó, cô liền biết được hiện tại đã là ngày thứ bốn mươi chín từ sau khi thế giới bước vào mạt thế.



Thời Sênh hấp thu một lát, không thấy hiệu quả gì cả, cô liền không hấp thu nữa.



Dị năng của cô vốn dĩ đã rất kì lạ, không thể hấp thu tinh hạch cũng là điều bình thường.



Đợi đến lúc Bạch Hổ tỉnh dậy có thể cho nó hấp thu.



Chỉ có điều không biết khi nào Bạch Hổ mới tỉnh dậy, con mèo này đã ngủ mấy ngày rồi.



Trong cốt truyện không có đề cập đến việc động vật có thể thức tỉnh dị năng cho nên Thời Sênh cũng không chắc chắn thời gian động vật thức tỉnh dị năng có phải sẽ kéo dài hơn con người hay không?