Boss Là Nữ Phụ
Chương 973 : Theo đuổi thừa tướng đại nhân (27)
Ngày đăng: 22:29 28/04/20
Thời Sênh nghỉ ngơi một lát, quả nhiên có hạ nhân đưa thuốc tới.
Thời Sênh ngửi ngửi, bên trong có mùi kỳ quái, lúc lâu sau mới nghĩ ra đó là mùi gì, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi.
Đây là canh tránh thai!
Cô căn bản không thể mang thai…
“Điện hạ, thuốc nguội rồi.” Hạ nhân nhắc nhở Thời Sênh.
Thời Sênh nhíu mày, một ngụm uống hết.
“Thuốc này Liên Trầm biết không?”
Hạ nhân nghĩ một lát, “Đây là Chiêu Vũ công tử dặn dò, công tử có lẽ không biết.”
“Ta muốn gặp hắn.”
“Nô tỳ đi mời công tử ngay, Điện hạ đợi chút.” Hạ nhân bưng bát canh xuống.
Liên Trầm lúc lâu sau mới tới, thái độ vẫn kính cẩn, “Điện hạ.”
Giống như tối qua giữa họ chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Vi thần đưa Điện hạ hồi phủ.”
“Sao, không muốn thừa nhận à?” Thời Sênh lạnh lùng nhìn hắn.
Liên Trầm im lặng vài giây, giọng nói lạnh nhạt, “Vi thần không dám.”
“Đã không dám, vậy ngươi nói đi, có lấy hay không?”
“Điện hạ, vi thần đưa người hồi phủ.” Liên Trầm né tránh chủ đề này.
Thời Sênh: “…” Rất tốt, lần này lại gặp phải một tên không muốn chịu trách nhiệm.
Thời Sênh không muốn nói chuyện với thiểu năng, từ chối người của Liên Trầm tiễn, một mình bật tường rời khỏi.
Liên Trầm nhìn theo cô rời khỏi, ánh mắt khó hiểu.
Câu nói không biết xấu hổ vô địch thiên hạ quả nhiên là đúng, vị muội tử này đã lĩnh ngộ được một chút chân đế rồi.
“Trường Ninh tỷ tỷ.” Đoan Mộc Hâm đột nhiên nhìn trái nhìn phái một cách thần bí mấy cái, “Trường Ninh tỷ tỷ biết không, hôm nay Phụ hoàng muốn tuyên bố một việc.”
Không muốn biết, đừng nói với bản cô nương làm gì, bản cô nương không nghe.
Thời Sênh nhấc chân lên đi vào trong.
Đoan Mộc Hâm lại không có ý từ bỏ, “Trường Ninh tỷ tỷ, phụ hoàng muốn ban hôn cho tam tỷ tỷ, tỷ biết đối tượng ban hôn là ai không?”
Đoan Mộc Hâm nhìn Thời Sênh còn chưa phản ứng, trực tiếp nói: “Là Liên Thừa tướng.”
Thời Sênh dừng bước, “Nói xong rồi?”
Đoan Mộc Hâm bị ánh mắt bình tĩnh đó của Thời Sênh lướt qua, vô cớ rụt rè, nàng ấp úng nói: “… Nói, nói xong rồi.”
Thời Sênh tiếp tục đi về phía trước, “Vậy đừng đi theo ta, trò khiêu khích ly gián không có tác dụng với ta, thứ ta muốn…”
Cô dừng lại, giọng nói theo gió lạnh bay rơi vào trong lòng Đoan Mộc Hâm, “Chết cũng chỉ có thể thuộc về ta.”
Trong khoảnh khắc đó, hình như có hàn băng ngưng kết.
…
“Trưởng Công chúa tới...”
Giọng của thái giám truyền khắp cả đại điện, người trong đại điện đứng lên cung nghênh nàng, tiếng quỳ bái cả một vùng.
Thời Sênh từ thảm đỏ ở giữa, đi về phía vị trí thuộc về mình.
Hoàng Thượng còn chưa lập thái tử, vị trí của Thời Sênh xếp ở trước tất cả hoàng tử. Nếu không phải biết Bệ hạ không có ý lập Thời Sênh làm trữ quân, có lẽ cô sớm đã là cái gai trong mắt những hoàng tử này rồi.
“Bình thân đi.”
“Tạ Điện hạ.” Mọi người từ đất đứng lên, ngồi lại vị trí của mình, có lẽ là vì Thời Sênh có mặt, những người này nói chuyện cũng ép tiếng cực thấp.
Thời Sênh nhìn lướt qua mọi người, không nhìn thấy Liên Trầm, vừa nãy rõ ràng hắn đi vào rồi…