Boss Là Nữ Phụ

Chương 990 : Chuyên gia phá án (4)

Ngày đăng: 22:30 28/04/20


Hoàng Tùng bước vài bước đến trước mặt Thời Sênh, gương mặt gầy vàng vọt đầy vẻ tức giận, “Đây đều là tài liệu quan trọng trong đội, cô ném loạn xuống đất thế này là sao hả?”



Thời Sênh liếc anh ta một cái, trước đây người này có theo đuổi nguyên chủ, hiển nhiên nguyên chủ không thích anh ta. Sau đó khi nữ chính đến, Hoàng Tùng tay sai đắc lực của nữ chính. Nguyên chủ luôn nhằm vào nữ chính, nên Hoàng Tùng cũng rất chướng mắt nguyên chủ.



Khóe môi Thời Sênh nhếch lên cười xấu xa, “Anh cũng biết đây là tài liệu quan trọng, thế mà cứ tùy tiện ném lên chỗ làm việc của tôi như vậy có ổn không?”



Hoàng Tùng hơi cứng họng, tài liệu trong đội đều có nơi lưu trữ riêng biệt, nhưng vì mọi người đều rất bận rộn, không có thời gian cất lại vị trí cũ, lại có lúc dùng đến, nên đành tùy tiện ném ở đây, ai cần thì qua đây tìm.



“Chẳng phải lúc trước cô không đi làm à, chúng tôi chỉ dùng một chút thôi. Cô vừa đến đã ném loạn lên thế này là sao?” Nói tới câu cuối, giọng Hoàng Tùng cũng to lên, chắc hẳn là vì cảm thấy mình có lý.



“Các anh không giúp tôi dọn dẹp chỗ làm, còn không cho tôi tự dọn à? Sao các anh không lên trời mà ngồi luôn đi?” Thời Sênh ném tập tài liệu cuối cùng xuống đất.



Những thứ này vốn không nên đặt ở đây, dù là báo cáo lên trên, cô cũng sẽ không có vấn đề gì.



“Cô…”



“Tiểu Tùng, thôi bỏ đi.” Những người khác cũng không nhìn được nữa, đi lên phía trước giúp nhặt đống đồ lên, nói bằng giọng cạnh khóe: “Tần đại tiểu thư vừa xuất viện, cậu đừng có kích động người ta, xảy ra chuyện gì, chúng ta gánh không nổi đâu.”



Trước đây trong cục cảnh sát, Tần Vũ rất được yêu quý, nhưng từ sau khi nữ chính đến, cuộc sống của cô càng ngày càng mệt mỏi, mấy người trong cục cảnh sát lúc này đều rất khó chịu với cô.



“Cô ta là ai chứ!” Hoàng Tùng hùng hùng hổ hổ trừng mắt nhìn Thời Sênh, “Có ô dù thì giỏi lắm à, cô ta tưởng cục cảnh sát là do nhà cô ta mở hay sao?!”



“Đừng nói nữa, mọi người giúp một tay, chuyển đống tài liệu này vào phòng đi.”



Thời Sênh cũng không để ý đến mấy lời châm chọc cạnh khóe của mấy người này, ngồi xuống bật máy tính của mình lên.



Hiện giờ đội hình sự đang phải xử lý hai vụ án, nhưng thời gian vừa rồi Thời Sênh xin nghỉ phép, không tham gia, nên hiện giờ cô là người nhàn rỗi nhất.



Thời Sênh nhàm chán chỉ có thể chơi trò chơi, mạng của cục cảnh sát là mạng nội bộ, tốc độ rùa bò, chơi trò chơi cứ giật tung cả lên, cảnh tượng đó thảm đến không thể chịu nổi.



“Tần Vũ, cô đi cất đống tài liệu này vào phòng lưu trữ đi.”



Thời Sênh đang chuẩn bị cải thiện tốc độ mạng, bên cạnh đột nhiên có người xuất hiện, đặt một chồng tài liệu lên bàn cô.



Thời Sênh nhìn theo hai cánh tay lên trên, đối diện với một khuôn mặt trái xoan vô cùng nghiêm túc.



Nữ chính Vưu Ái!
Hà Tín: “…”



Đám con ông cháu cha này khó hầu hạ quá, xảy ra chuyện lớn như vậy mà vẫn còn dám quay lại làm.



Hà Tín không làm gì được Thời Sênh, chỉ có thể chạy lên báo cáo với cấp trên, dù sao đến lúc lỡ xảy ra chuyện, người chịu trách nhiệm lại là ông ta mà.



Không lâu sau đó, Thời Sênh lại nhận được điện thoại của Tần Dật, đầu tiên là quan tâm hỏi thăm tình hình của cô ở đây, sau đó mới phê bình cô chuyện vi phạm kỷ luật.



Cái nơi như Cục cảnh sát này, nói nghiêm túc thì cực kỳ nghiêm túc, mà nói không nghiêm túc thì cũng không hề nghiêm túc.



Thời Sênh bị mắng một trận, sau đó cũng chẳng có chuyện quái gì nữa.



Tần Dật không tham ô, ngược lại trong thời gian đương chức, ông làm việc cũng rất tốt. Điểm yếu duy nhất chính là quá nuông chiều cô con gái Tần Vũ này, theo cách thiết lập này, rõ ràng là kể cả Tần Vũ có gây chuyện, thì ô dù là ông đây cũng sẽ nhảy ra giúp đỡ, cuối cùng bị người ta làm cho mất chức.



Thời Sênh lẳng lặng đóng cửa sổ trò chơi trên máy tính, lấy điện thoại ra chơi.



Khi Hà Tín quay lại, nhìn thấy Thời Sênh không chơi điện tử nữa cũng thầm thở phào một cái, xem ra đúng là thủ trưởng có cách đối phó với đám con ông cháu cha này.



Gần tối tan tầm, Hoắc Tiêu và Vưu Ái đều chưa quay lại.



Họ đang theo một vụ án đột nhập vào nhà cướp của giết người, người bị cướp là một ông cụ sống đơn thân, con cái đều ở ngoài cả, mỗi tháng gửi một khoản tiền phụng dưỡng rất lớn.



Mọi tiền tài trong nhà đều bị khoắng sạch, ông cụ chết trong nhà, chết vì đầu bị va đập.



Căn cứ vào khám xét hiện trường, hẳn là khi ông cụ và tên cướp nảy sinh tranh chấp, tên cướp không cẩn thận đẩy ngã ông cụ, đầu ông cụ bị đập xuống đất nên mới chết.



Nghe nói có chút manh mối, chắc hai người kia đi điều tra theo manh mối đó, nhân tiện vun đắp tình cảm luôn.



Cách sắp đặt tình tiết của câu chuyện này khá thú vị.



Nam nữ chính đều là dạng liệt cơ mặt.



Hai kẻ liệt cơ mặt ở bên nhau…



Cảnh tượng quá đẹp, bản cô nương không nỡ nhìn.