Boss! Xin Đừng Nóng Nảy

Chương 24 : Năm mươi năm

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Editor: Du Bình.



“Ông chủ, gần đây người xảy ra chuyện gì vậy?” Dylan đi vào văn phòng, đối với Nguyên Triệt đang chúi mũi vào đọc tài liệu, hỏi: “Ngài đang bức cấp dưới của mình kêu khổ đến chết đấy!”



Nguyên Triệt giương mắt, lạnh lùng quét qua anh.



Dylan rùng mình, lại chần chờ tiếp: “Sao thế?”



“Biện pháp của cậu đúng là đồ bỏ!”



“Sao?” Dylan không được rõ ràng cho lắm.



“Ép Phương Nho!”



Anh giật mình, bắt đúng trọng tâm: “Thế anh đã áp dụng thế nào?”



“Cho em ấy lên du thuyền, uống rượu, thêm dược!”



Dylan huýt sáo, hưng phấn: “Trên biển không có đường lui, cảnh đẹp món ngon lại có dược tán tỉnh! Nguyên tố lãng mạn cùng tằng tịu đều đủ cả, tóm cậu ấy hẳn phải dễ dàng chứ!”



“Không làm được!”



“Không thể nào!”



“Đang trên đà thuận lợi thì em ấy nhảy xuống nước!”



“… Cái gì? Nhảy xuống biển?!” Dylan không tin nổi vào tai mình, trố mắt với Nguyên Triệt.



Hắn mặt không đổi sắc.



“Ha ha ha…”



Ánh mắt như đao lăng trì của hắn liếc qua khiến Dylan lập tức thu liễm lại, chững chạc, nghiêm trang tiếp tục: “Rồi sau đó?!”



“Về đến nhà liền ngã bệnh…”



Hai mắt anh tỏa sáng nhấp nháy: “Đó cũng là chuyện tốt nha! Một cách gia tăng tình cảm tốt nhất là chăm sóc người bệnh đó!”



“Tôi không biết cách chiếu cố người khác, nên đã tìm giúp việc rồi!”



“…” Dylan không có lời gì để nói! Người này đúng là không chỉ ngốc trong việc sinh hoạt mà còn cực kỳ nhàm chán khi nói về tình yêu nữa kìa!



“Nguyên Triệt… Phương tiên sinh kia hiển nhiên không mặn mà lắm… Nếu như anh thật sự quá mạnh mẽ thì cậu ấy sẽ có phản ứng gì đây?”
Ánh mắt hắn trầm xuống, cho rằng cậu vì sự kiện hai ngày trước sinh ra xa cách, lãnh cảm.



“Phương Nho!” Nguyên Triệt ôm lấy Phương Nho đang chuẩn bị rửa chén, nỉ non: “Đừng tránh tôi! Duy trì nếp sinh hoạt như bình thường được không?”



“…”



“Tôi sẽ không hấp tấp, nóng nảy nữa! Tôi sẽ chờ em thích ứng, tiếp thu tôi!”



“Nguyên Triệt!” Cậu xoay người, đối mặt với hắn, nghiêm túc: “Tôi chỉ là bảo mẫu của anh! Không phải là người phụ trách giải quyết nhu cầu sinh lý! Hợp đồng của tôi chỉ còn mấy tháng nữa là hết! Đến lúc đó, hy vọng anh sẽ vui vẻ cho tôi rời đi!”



“Không có khả năng!” Hắn nheo mắt lại, cường ngạnh: “Em đã quên tôi nói gì với em sao? Tôi muốn em là người của tôi! Cả đời phải ở bên tôi!”



“Hiện tại là dã hội dân chủ! Tôi lựa chọn quyền tự do!”



“Sự lựa chọn của em không phải là tôi sao?” Hắn bình tĩnh: “Hợp đồng kia là chứng minh!”



“Hợp đồng?!” Phương Nho chợt thấy kỳ quái: “Hợp đồng gì cơ?!” Chỉ có hợp đồng ý một năm rồi! Cho dù có phá vỡ trước thời hạn thì cậu cũng chỉ phải đền bù một phần thôi!



“Đi theo tôi!” Hắn xoay người tời khỏi bếp.



Phương Nho đi theo hắn đi vào thư phòng.



Hắn lấy từ trong ngăn tủ ra một phần văn kiện, đưa cho cậu.



Phương Nho tiếp nhận, nhìn qua, sắc mặt biến đổi.



“Cái này… Là cái gì?!” Cậu chưa từng ký thứ này! Niện hạn hợp đồng là năm mươi năm, tiền lương hai vạn, hai năm sau cấp nhà mua xe, ăn, mặc, ở, đi lại toàn bộ do chủ chi chả, ngày lễ, tết có phụ cấp riêng, còn có cả bảo hiểm, có thể nói đối đãi phi thường tốt! Nhưng mà lại có một điều khoản: nếu một trong hai bên vô cớ phá vỡ hợp đồng thì phải bồi thường ba nghìn vạn!



Phía dưới rõ ràng là chữ ký của cậu!



Phương Nho nhìn chằm chằm bản hợp đồng này hồi lâu.



“Sao nào?” Hắn thản nhiên: “Đây là hợp đồng phân chung thân chế! Pháp luật hoàn toàn can thiệp được!”



“Anh lừa tôi!” Phương Nho trừng hắn. Cậu không thể nào nhớ rõ mình đã nhìn thấy thứ này từ bao giờ, nhưng phần ký tên đúng là bút ký của cậu. Suy nghĩ thật kỹ, lần duy nhất cậu đặt bút xuống ký, cũng chỉ có ở sơn trạng kia, hắn nói làm thẻ hội viên cho bọn họ. Lúc đấy cậu nhìn hai nhân viên của hắn đều được yêu cầu, cho nên cậu đã không để ý đến nội dung!



Khóe miệng hắn hơi thượng dương, tay tay bắt chéo ôm lấy ngực, cực kỳ thản nhiên nói: “Em có thể đi khởi tố tôi!”



Khởi tố?! Phương Nho dùng ngón chân cũng biết là công cốc vô ích! Bản hợp đồng này trực tiếp mua cả nửa đời nhân sinh còn lại của cậu! Nếu cậu chạy lấy người, Nguyên Triệt vẫn hoàn toàn có thể đúng lý hợp tình, “hợp pháp” túm cậu về!



Người này, thật sự là quá âm hiểm!