Bùa Thần

Chương 6 :

Ngày đăng: 02:39 22/04/20


Khi Thảo và Đinh về tới nhà, cả hai vội vàng vô phòng nghiên cứu ngay. Sự nôn nóng tìm hiểu xem trong hộp sắt có cái gì đã làm cả hai người quên ăn quên ngủ.



Trong căn phòng nghiên cứu của Đinh có đầy đủ dụng cụ của cả giáo sĩ và phù thủy. Đinh đặt chiếc hộp lên một chiếc bàn cổ. Chàng bắt đầu thử hết dụng cụ



này tới dụng cụ khác.



Thảo nhẫn nại đứng bên cạnh Đinh xem chàng làm việc Tới gần tối, Đinh mới chịu ngừng tay. Thảo nhìn Đinh hỏi:



- Có chút manh mối gì không anh?



Đinh im lặng một lúc, nói:



- Không có gì trong chiếc hộp này cả !



Thảo có vẻ nghi ngờ.



- Anh có chắc chắn không?



Đinh thở dài.



- Không phải là anh xét đoán, nhưng tất cả các phương pháp thử nghiệm từ sáng tới giờ đều cho biết, trong cái hộp này không có gì hết.



Thảo hỏi:



- Anh tin tưởng chắc chắn vào những phương pháp anh thử nghiệm hay sao?



Đinh nói:



- Vấn đề không phải là tin hay không tin, mà là kết quả thử nghiệm cho thấy như vậy?



Thảo nói:



- Bây giờ chúng ta không bàn về chuyện đáng tin hay không của kết quả thử nghiệm bằng những phương pháp vừa rồi, mà là anh có chắc tróng chiếc hộp đó không có gì phải không?



Đinh lưỡng lự nói:



- Nếu trong hộp sắt này không có vật gì, nhưng lại chứa đựng một sức mạnh phi thường thì sao?



Thảo nhìn chiếc hộp nói:



- Tại sao chúng ta không thử bằng một phương pháp trực tiếp hơn. Phương pháp này rất đơn giản, vì chúng ta sẽ nhìn thấy tận mắt ngay những gì chứa trong chiếc hộp sắt này liền.



Đinh hết hoảng hỏi:



- Bộ em tính mở chiếc hộp này ra hay sao?



Thảo gật đầu:



- Đúng vậy, anh không nghĩ là phương pháp này vừa dễ dàng vừa hữu hiệu à?



Đinh lắc đầu.



- Bây giờ chưa phải lúc đâu, anh còn muốn thử lại một lần nữa. Chỉ khi nào bí lắm rồi chúng ta mới nên mở nắp hộp này ra thôi.



Thấy Đinh có vẻ rất cương quyết và tin tưởng vào quyết định của mình nên Thảo không nói gì nữa. Vừa lúc đó có tiếng ai gõ cửa. Đinh ngạc nhiên nói:



- ủa, ai tới đây vào giờ này kìa.



- Để em ra mở cửa.



Nói xong Thảo bước ra nhà ngoài ngay. Nàng mở cửa và thấy một người thanh niên trao cho nàng một lá thư, nói là của thầy Sô gửi cho Đinh. Thảo cám ơn,



mang bức thư vô cho Đinh coi. Đinh hấp tấp bóc thư ra đọc Những đường nhăn trên trán chàng nhíu lại làm Thảo tò mò hỏi:



- Thầy Sô nói cái gì trong thư vậy anh?



Đinh ra ghế sa lông ngồi im lặng một lúc mới trả lời:



- Thầy Sô cho biết hai tên trao chiếc hộp này cho anh.tối hôm đó đã chết rồi, bảo anh phải cẩn thận.



Thảo hồi hộp hỏi:



- Có chuyện gì vậy? tại sao họ lại chết.



- Trong thưnói cả hai cùng tự bóp cổ chết. Sau đó bạn bè tính lén mang đi chôn thì bị cảnh sát tới, đem cả hai cái xác ấy đi. Nhưng ngay sau đó, một trong hai người chết ấy lại hiện về tính giết một cô gái, cô này là người có mặt ở chỗ hôm tên Phu và Cư trao chiếc hộp sắt cho anh, nhưng cô ta may mắn được thầy Sô



cứu kịp.




Thảo chưa kịp trả lời. Đinh đã nói:



- Thưa thầy, vấn đề không phải là tin hay không tin, mà chúng con muốn biết bằng chứng cụ thể mới có thể hiểu là cái gì chứa đựng trong chiếc hộp sắt này.



Thầy San nhìn Đinh cười hì hì, hỏi:



- Đó là nhận định của anh trong tinh thần khoa học và linh hồn học hả?



Đinh gật đầu.



- Dạ.



Thầy San lắc đầu.



- Nhưng anh có biết, ở thế gian này có nhiều sự víệc xảy ra mà không bao giờ tìm được bằng chứng hay không?



Mắt Đinh sáng lên.



- Thưa thầy, như hồn ma chẳng hạn phải không?



- Có thể nóinhưvậycũng được. Có rấtnhiềungười chưa trưởng thành đã tiếp xúc được với linh giới. Cũng có rất nhiều người cả đời tận tụy nghiên cứa, học hỏi



về cõi vô hình mà không có kết quả gì. .



Thảo nóng lòng lên tiếng.



- Quí vị đã nói hết chưa?



Thầy San nhìn Thảo hỏi:



- Con muốn gì? Mở chiếc hộp này ra coi chăng?Thảo hỏi lại:



- Sư phụ có đồng ý làm như vậy không?



Thầy San cười hề hề.



Dù cho không tán thành, ta cũng biết các con định mở nó ra từ lâu rồi.



Thảo hớn hở nói:



- Đó là phương pháp dứt khoát thôi.



Thầy San lắc đầu.



- Ta lại nghĩ khác. Chẳng những không mở chiếc hộp này ra, mà lại còn phải tìm thêm một chiếc hộp khác bắt giữ một con ma đực nữa, rồi bỏ chung chúng vào một chiếc hũ mới yên thân được.



Đinh ngẩn người hỏi:



- Như vậy là còn một con ma nữa. Nó có liên hệ gì tới con ma nữ trong chiếc hộp sắt này không ạ?



Thầy San nói:



- Quan hệ rất thân thiết. Nó là một con ma dữ ngoài sức tưởng tửợng của con người.



Đinh nín thở hỏi:



- Tại sao thầy biết?



Thầy San cười hì hì, nheo mắt nói: .



- Thiên cơ bất khả lậu...



Thảo nhún nhẩy, la lên:



- Con không chịu, cái gì thầy cũng nói thiên cơ, thiên cơ là cái gì chứ. Thầy biết được tại sao không cho chúng con biết?



Thầy San vẫn cười hề hề, ông biết tánh tình ngang bướng của người nữ đệ tử bé bỏng này. Ông từ từ nói:



- Thiên cơ là thiên cơ, có nói ra các con cũng không hiểu. Tuy nhiên, đó chỉ là vấn đề thời gian, chứ không phâi tuyệt nhiên phải giữ kín mãi. Bây giờ các con về đi. Chuyện cái hộp này thầy sẽ tính cho, nhưng phải ăn chay trường một trăm ngày rồi hãy trở lại gặp thầy Trong thời gian đó, đừng làm gì khác, nếu cãi lời thầy, e rằng các con không có dịp nhìn lại mặt ông thầy già này một lần nữa đâu.



Nói xong, không để cho Thảo và Đinh có nhận lời hay không. Thầy San với trên bàn thờ lấy hai đạo bùa trao cho Đinh và Thảo mỗi người một lá rồi nói tiếp.



- Khi bắt đầu ăn chay, các con đốt đạo bùa này uống trước đã, và đúng một trăm ngày sau, trở lại đây để biết cái gì là thiên cơ như con hằng ao ước. Bây giờ thầy còn phải tiếp tục luyện Bùa Thần thêm một canh giờ nữa, nếu không mệt lắm rồi.



Thảo và Đinhcầm lá bùa trong tay, trở về với những niềm vui chưa trọn vẹn. Tuy nhiên, ít nhất cũng đã tìm được một hướng đi mới có nhiều hy vọng khả quan.