Bút Kí Xuyên Qua Của Nữ Phụ
Chương 17 : Thế giới thật
Ngày đăng: 13:11 19/04/20
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đông Thần Thần aka Miyuki
“Liễu Khê, ai đến vậy con?” Mẹ Liễu nhìn thấy con gái đang nói chuyện với một người ở ngoài cửa thì dừng tay, lúc bà tới gần mới thấy một chàng trai tuấn tú, cao to đang đứng ngoài, nụ cười trên mặt bà tươi hơn một chút, bà vội vàng nói “Bạn con đến rồi à? Mau mới cậu bé vào đi!”
“Chào bác gái, cháu là Trang Kỳ, là…” Khuôn mặt tuấn tú của Trang Kỳ hơi vặn vẹo một chút. Bà xã à, em nhéo đau lắm đấy. Liễu Khê làm như không có chuyện gì mà thu tay lại, sau đó nói tiếp: “Anh ấy là bạn trai con”
Trang Kỳ nhìn Liễu Khê với ánh mắt buồn bực, tại sao không để hắn nói mình là chồng sắp cưới của cô chứ? Liễu Khê cười gượng hai tiếng, tuy rằng biết tính đến cưới xin là rất tốt, nhưng Trang Kỳ à, nếu anh nói thẳng điều này với cha mẹ vợ thì họ sẽ cho rằng anh dùng thủ đoạn để bắt em đi đó. Anh tin em đi, nếu anh nói thế họ sẽ cầm chổi xua đuổi anh như đuổi chó đấy. Chúng ta phải đi từ từ, từ từ đó anh biết không??????
Mẹ Liễu nghe vậy thì rất vui mừng, con gái luôn ở nhà như đứa tự kỉ của bà lại lén lút quen bạn trai, mà thằng bé này vừa nhìn đã biết là nhân tài, thì ra con nhóc này luôn gạt bà.
“Mau vào đi, mau vào đi” Mẹ Liễu nhiệt tình kéo Trang Kỳ vào nhà, sau đó bà bưng dĩa hoa quả lên, nhìn thằng bé trước mắt vừa lịch sự lại lễ phép, trong lòng bà càng thỏa mãn “Liễu Khê, đi pha ấm trà đi”
“Vâng” Liễu Khê đứng lên, thuận tiện tặng cho Trang Kỳ một ánh mắt, chồng tương lai à, anh đừng có nói bậy đó~
‘Anh biết mà vợ’ Trang Kỳ cũng liếc nhìn Liễu Khê với ánh mắt si mê. Liễu Khê bị hắn nhìn tới mức đỏ mặt, cô vội vàng chạy vào phòng bếp để nấu nước.
“Khụ khụ” Ba Liễu ho khan hai tiếng, thật là, dám liếc mắt đưa tình trước mặt ông sao? Cứ nghĩ đến chuyện con gái có thể gả cho tên nhóc này, ba Liễu nhìn kiểu gì cũng thấy Trang Kỳ rất chướng mắt. Mẹ chồng và con dâu luôn là kẻ địch trời sinh, cha vợ và con rể cũng có mối quan hệ y chang như vậy.
Mẹ Liễu trừng ba Liễu một cái rồi nhiệt tình nói “Trang Kỳ, cháu quen Liễu Khê lúc nào thế? Con nhóc Liễu Khê này quen bạn trai mà chẳng nói một câu với người nhà gì cả!”
Trang Kỳ nở nụ cười, điều này làm cho khuôn mặt của hắn dịu dàng tao nhã hơn rất nhiều, lúc nói chuyện luôn khiến người khác cảm thấy có cơn gió xuân thổi nhẹ qua mặt, hắn chỉ mới nói vài câu mà đã dỗ mẹ Liễu vui vẻ đến mức quên trời quên đất, quên chồng quên con.
Ba Liễu đeo kính, cầm một tờ báo trên tay, có điều ông không hề đọc báo mà đánh giá Trang Kỳ với ánh mắt sắc bén. Tên nhóc này có dáng cao, cơ thể coi như là rắn chắc, cậu ta mặt bộ âu phục và giày da khiến cả người toát ra hơi thở tinh anh, đặc biệt là khuôn mặt cực kỳ tuấn tú của cậu ta. Cho dù ông muốn soi mói cậu ta đi chăng nữa, ông cũng không tìm ra được bất cứ khuyết điểm nào cả.
“Không có hộ khẩu thì anh cưới em kiểu gì?” Trang Kỳ lập tức trả lời, màu của giấy kết hôn rất đẹp, nó cùng màu với bộ giá y mà Liễu Khê từng mặc.
Nghĩ tới đó, đôi mắt đen của Trang Kỳ càng thêm thâm thúy “Liễu Khê, gả cho anh nhé?”
Chỉ một câu nói đơn giản thôi nhưng lại khiến khuôn mặt của Liễu Khê đỏ rực, cô chớp mắt rồi nhỏ giọng “Ừ” một tiếng.
Không có hoa hồng, không có nhẫn nhưng Liễu Khê cảm thấy Trang Kỳ là món quà cầu hôn tốt nhất.
Một chữ ‘Ừ’ này rơi vào tai Trang Kỳ giống như tiếng sấm nổ, sự vui sướng gần như nhấn chím lấy hắn, vào lúc này, hắn còn không bộ dạng trang trọng với ba mẹ Liễu như lúc nãy nữa mà toét miệng nở một nụ cười ngây ngốc.
“Đồ ngốc” Liễu Khê cảm thấy lời mắng của mình như thêm cả tá mật vào, ngọt ngào vô cùng, cô nhịn không đừng mà ngượng ngùng ngẩng đầu hôn lên môi Trang Kỳ.
Trang Kỳ dùng sức mút bờ môi của Liễu Khê, đầu lưỡi xâm nhập vào bên trong, Liễu Khê ngoan ngoãn mở miệng, cô để mặc cái lưỡi đang bành trướng trong khoang miệng của Trang Kỳ, cô cảm nhận được mùi hương của một mình Trang Kỳ, trong đó còn có sự độc chiếm và cưng chiều khiến người khác không thể chịu nổi.
Trái tim Liễu Khê run rẩy, ngón tay nắm lấy áo sơmi của Trang Kỳ, sau đó cô dựa vào lồng ngực của hắn, hai người quấn lấy nhau, cô cảm thấy nhiệt độ của hai người nóng lên, cả trời đất như bao phủ lấy cả hai.
‘Cạch’ một tiếng, mẹ Liễu mở cửa ra, vừa đi vừa nói “Liễu Khê, cầm ví tiền…”
Sau đó cả người dại ra.
“=口=!!!! “ Đây là Liễu Khê đang nhanh chóng bò ra khỏi lồng ngực của Trang Kỳ.
“ (╰_╯)#!!!“ Đây là biểu cảm trong lòng của ba Liễu đang lạnh mặt cầm chổi bên cạnh cửa.