Bút Kí Xuyên Qua Của Nữ Phụ
Chương 4 :
Ngày đăng: 13:11 19/04/20
♣Tiểu thuyết cung đấu♣
[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 5 điểm]
[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 10 điểm] ...
[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 10 điểm. Độ hảo cảm của nam chính với nữ chính bằng 0. Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ. Hệ thống thưởng 1 bình nước suối không gian. Mong người chơi cố gắng!]
[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 20 điểm] ...
[Đinh! Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc giảm xuống 30 điểm. Độ hảo cảm của nam chính Hiên Viên Tế với nữ chính Lê Nhã Trúc đã đạt -100 điểm, mở ra thuộc tính tà ác. Mong người chơi đề phòng nam chính.]
Tiếng hệ thống vang lên liên tục làm cho đầu óc của Liễu Khê đau vô cùng, cắn miếng bánh hoa quế, khuôn mặt của nàng dại ra khi độ hảo cảm của Hiên Viên Tế với Lê Nhã Trúc giảm xuống với tốc độ chóng mặt.
Thật hay giỡn vậy? Cô mới đi vào kịch bản này, chưa kịp làm gì đã hoàn thành nhiệm vụ? Liễu Khê cảm thấy xấu hổ, cô hẳn là nữ phụ vô dụng nhất trong các nữ phụ nhỉ?
Vậy mà hệ thống chỉ thưởng cho cô một bình nước suối không gian 500 ml. Lê Nhã Trúc có tận một nguồn suối đấy. Hệ thống, mi ngày càng keo kiệt!
"Nương nương" Thôn Trang thấy Liễu Khê đang vui vẻ ăn bánh thì đột nhiên dại người ra, nghi ngờ hỏi.
Ánh mắt Liễu Khê không có tiêu cực, cái miệng bĩu ra, ừ, bộ dạng này của nàng rất đáng yêu. Trong mắt Thôn Trang, Liễu Khê lúc nào cũng đáng yêu và xinh đẹp nhất.
"A! Không có gì!" Liễu Khê khôi phục tinh thần, trừng mắt nhìn, sau đó oán giận nói với Thôn Trang"
Nếu chúng ta có thể ra cung thì tốt rồi, đến lúc đó chúng ta ở cùng một chỗ, thật tốt!" Hì hì, có thể biến cung đấu thành điền văn, hơn nữa Thôn Trang rất tài giỏi, hai người ở với nhau cũng không tồi. Dù sao nam nhân cổ đại đều tam thê tứ thiếp, không thể hi vọng nam nhân ở thời này một đời một kiếp một đôi, mà đầu Liễu Khê cũng chưa bị nhũn nước.
Thôn Trang nghe xong lời của Liễu Khê, ánh mắt dịu dàng, hai chữ "Chúng ta" mà nàng nói khiến cho hắn vui vẻ. Trong long hắn cũng nghĩ, nếu như có một ngày hai người sống như vậy cũng tốt lắm. Hắn vươn ngón tay vuốt khóe môi cuả Liễu Khê. Ngón tay đụng vào bờ môi mềm mại của Liễu Khê, bàn tay dùng độ mạnh yếu đúng mực mà Liễu Khê cảm giác bàn tay đó như có lửa, hâm nóng hai má, nàng ngại ngùng mở mắt.
"Có vụn bánh" Thôn Trang tiếc nuối thu lại ngón tay, bình tĩnh giải thích. Bỗng nhiên cửa lãnh cung vang lên tiếng búa rầm rầm, ồn ào khiến người khác khó chịu. Không gian ái muội giữa hai người biến mất. Liễ Khê cả kinh, đứng lên nhìn xung quanh, hoang mang nói "Không phải cửa bị đóng đinh rồi sao? Sao lại mở ra? Không phải có chuyện gì xảy ra chứ?" Không lẽ sau khi tên Hiên Viên Tế kia ngược tâm ngược thân Lê Nhã Trúc xong thì phát hiện Lê Nhã Trúc là người hắn yêu nhất.
Sau đó "giận chó đánh mèo", tới tìm nàng tính sổ? Liễu Khê đoán lung tung, nàng không sợ chết, dù sao nàng cũng đã chết một lần rồi, nhưng mà Thôn Trang sẽ ra sao đây?
"Nô đi xem thử, chủ tử vào phòng trốn đi" Thôn Trang mạnh mẽ xoay người, đẩy Liễu Khê vào trong phòng, kiềm chế sự kinh nghi (kinh sợ + nghi ngờ) đi nhanh ra ngoài. Tốc độ mở đinh của người bên ngoài rất nhanh, lúc Thôn Trang đi ra ngoài cửa thì cửa vừa mở vào, bụi bay lung tung khiến người khác ho khan một trận.
Đứng bên ngoài là Hiên Viên Tế và thái giám tổng quản, vị thái giám tổng quản này thấy Thôn Trang thì cười nói "Ngươi là Thôn Trang hầu hạ bên người quý phi nương nương? Mau dẫn cung nữ đi vào thay quần áo, chải đầu cho nương nương. Hoàng thượng tự mình đến đón nương nương về Thần Hi cung"
Thôn Trang sửng sốt, Thần Hi cung là cung điện của Liễu Khê lúc trước, vô cùng tinh xảo và mĩ lệ, cũng là tẩm điện cách cung của Hiên Viên Tế gần nhất. Có điều tháng trước khi đưa Liễu Khê vào lãnh cung, bây giờ lại tự mình tới đón, rốt cuộc Hiên Viên Tế muốn làm gì? Nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ cần không có chuyện bất lợi với nương nương thì hắn cũng yên tâm. Mười mấy cung nữ cầm xiêm y, gương, trang sức... đi theo sau Thôn Trang vào lãnh cung. Liễu Khê lo lắng cho Thôn Trang, đi đi lại lại trong phòng ngủ, nàng cũng không nghĩ khi Thôn Trang đi vào lại mang theo một đám cung nữ. "Nô tham kiến quý phi nương nương, nương nương thiên tuế" Mười mấy cung nữ hành lễ với Liễu Khê. Thật là đẹp, nếu bản thân mà hành lễ chắc chắn sẽ không được như vậy, Liễu Khê nghĩ.
Nghe được tin bản thân được ra ngoài, nàng chỉ thở nhẹ một cái. "Miễn lễ" Suy nghĩ phải làm gì tiếp theo, Liễu Khê cho đám cung nữ đứng lên. Các cung nữ đứng dậy, khi thấy được khuôn mặt Liễu khê thì cả kinh, thậm chí rất hoảng hốt. Không nghĩ quý phi nương nương lại xinh đẹp như vậy, khó trách hoàng thượng đồng ý thả nương nương.
Mọi người cố gắng nhớ lại bộ dạng trước kia của quý phi nương nương, aiz, mặt đày phấn miệng thì tô son đỏ chót, trên đầu cài một đống trang sức vàng bạc lóe mắt. Liễu Khê giống như con búp bê gỗ, để cho đám cung nữ quay mình như quay dế, tắm rửa, mặc xiêm y, trên xiêm y thêu bằng chỉ kim tuyến, phượng đỏ, những họa tiết được thêu rất tình xảo.
Cung nhân búi tóc cho Liễu Khê, sau đó lấy một trâm cài hình phượng hoàng cài lền tóc, miệng phượng hoàng ngậm chuỗi minh châu. Làn da của Liễu Khê trắng nõn, nếu phết phấn lên sẽ khiến khuôn mặt trở nên trắng bệch, cung nhân cảm thấy không cần, chỉ quệt một ít son lên môi Liễu Khê.
Liễu khê vốn rất đẹp, sau khi trang điểm lại càng đẹp hơn, khiến người khác phải kinh diễm. Trước cửa đã trải thảm đỏ mềm mại, Hiên Viên Tế ngồi chờ ở ngự giá. Liễu Khê đả thong tinh thần, Thôn Trang đỡ tay nàng, dẫn nàng đi đoạn đường quanh co. Nhìn thế này nàng mới biết hoàng gia thật sự rất lãng phí, thảm đỏ bằng nhung xinh đẹp như vậy lại đem trở thành thảm trải đường, đem chúng cắt ra có thể may mấy bộ quần áo đẹp đấy.
Xem ra tên Hiên Viên Tế này có chuyện cần nàng phải ra tay, nếu không cũng không lãng phí như vậy. Hiên Viên Tế lại bị Liễu Khê làm cho kinh diễm, không tự chủ cầm lấy tay Liễu Khê, đỡ nàng lên ngự giá. Hắn cảm thấy bàn tay của nàng mềm mại, cầm rồi không muốn buông ra, một lần nữa Hiên Viên Tế cảm thấy việc thả Liễu Khê ra khỏi lãnh cung là rất đúng. "Khê Nhi, như trẫm đã nói, trẫm tự mình tới đón nàng"
Việc làm bộ là chuyện mà hắn vẫn thường làm. Liễu Khê bị cái từ Khê Nhi kia dọa sợ, Chúa ơi, thật đáng sợ. Không biết lúc tên Hiên Viên Tế này gọi Lê Nhã Trúc là Trúc Nhi thì sẽ ra sao ta?
Hiên Viên Tế thấy Liễu Khê cúi đầu, mi mắt run rẩy, còn nghĩ Liễu Khê bị mình làm cho cảm động, trên mặt lộ vẻ yêu thương, miệng nói càng nhiều làm Liễu Khê hận không thể bịt tai lại. Nghe xong Liễu Khê cảm thấy không thú vị, hoàng đế kiểu gì mà nói không ngừng vậy? Cuối cùng, Liễu Khê hiểu ra. Nếu như không để ý bề ngoài của lời nói mà xoáy vào trong ý nghĩa thì sẽ rõ.
Ý của hắn đơn giản là như vầy: Biểu muội à, lão tử đã nhìn thấy bộ mặt thật của Lê Nhã Trúc, ả thật sự là yêu nghiệt. nhưng mà lão tử và ả có tình cảm nhiều năm như vậy, xuống tay không được. Muội yêu lão tử, không thay lòng đổi dạ. Việc này nhờ muội rat ay, muội làm tốt lão tử sẽ không bạc đãi muội.
Chỉ cần muội tiêu diệt yêu nghiệt kia thì lão tử sẽ phong muội làm hoàng hậu .
Đơn giản hóa lại một chút thì là: Lão tử thả muội ra khỏi lãnh cung, đổi lại muội phải tiêu diệt Lê Nhã Trúc cho lão tử. Liễu Khê thật sự muốn gào vào mặt hắn, ngươi không xứng làm đàn ông, ngươi có biết Lê Nhã Trúc là người thế nào không?
Có không gian, có nước suối dưỡng dung, sao ngươi không tiếp tục dỗ ả rồi lấy nước suối đi. Sau khi lấy xong trong hậu cung không phải có N người đợi ngươi đó sao?
Thật sự là một tên thiển cận (tầm mắt tồi), làm thịt Lê Nhã Trúc thì chả được cái gì, chẳng thà mổ gà lấy trứng, tát ao bắt cá, tiếp tục phát triển là được!!
[Đinh! Hệ thống giải thích cho người chơi, hoàng đế tuyệt đối không dùng sắc gạt người, việc người chơi nghĩ, hoàng đế không làm được!]
"Cút! Mi là hệ thống chết tiệt, keo kiệt vô dung!"
Liễu Khê giơ ngón giữa trong lòng với hệ thống, cho chị đây 500 ml nước suối mà mong chị đây vui vể nhìn mi à? Mơ đi! Đối với đề nghị của Hiên Viên Tế, Liễu Khê không nói gì, chỉ im lặng. Muốn nàng ra tay với Lê Nhã Trúc? Mơ à? Ngay cả gà nàng chưa từng giết chứ đừng nói là một mạng người. Dù sao hiện tại độ hảo cảm của Hiên Viên Tế với Lê Nhã Trúc cũng đã -100 điểm, nhìn nam nữ chính đấu nhau mới là tốt nhất, muốn đem nàng làm bia đỡ đạn hả? Đừng có mà mơ nghe con!
Về thái độ của Lê Nhã Trúc, dù sao nàng cũng là nữ phụ chanh chua đanh đá, luôn có áp lực với nữ chính. Có điều, bây giờ nàng là quý phi, cao hơn Lê Nhã Trúc một bậc, nghĩ tới việc Lê Nhã Trúc phải hành lễ với mình, nàng có chút thích thú.
"Khụ khụ khụ khụ..." Liễu Kê mềm nhũn nửa ngồi dưới đất, tay ấn lấy cổ, ho khan, cái loại thống khổ hít thở không thông này khiến cô cảm thấy sởn tóc gáy.
[Đinh! Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ nữ phụ thứ hai, hoàn thành nhiệm vụ 100%, đánh giá cấp bậc hoàn thành nhiệm vụ: Cấp A]
[Tặng 2500 điểm, có thể dùng để đổi đồ trong thương phẩm, tăng 1 điểm thuộc tính, thưởng thêm một lọ nước hoa quyến rũ]
"Hệ thống, vì sao mỗi lần ta chết xong nhà ngươi mới nói nhiệm vụ hoàn thành?? Rồi mới cho chuyển nhiệm vụ? Với lại Thôn Trang có chuyện gì xảy ra? Bộ dạng của hắn và Trang Kỳ giống nhau như đúc, đừng nói với ta hệ thống có lỗi bug!"
Sau một hồi điều tiết tâm tình, Liễu Khê khó chịu nhìn hệ thống. Cái chết đầu tiên của cô là bị nữ chính dùng dao đâm chết, mà cái chết lần thứ hai là bị nam chính bóp chết, đây là kiểu hi sinh mạng sống để phá hủy CP của người ta.
Hơn nữa, hai nam phụ lại cực kỳ giống nhau, khiến cô không biết nên dùng thái độ nào để đối mặt. Nếu ở thế giới hiện thật cô nhất định sẽ quen nhau với hắn. Nhưng mà bây giờ cô nên làm gì đây?
[Đinh! Căn cứ về việc thiết kế của hệ thống cũng như yêu cầu của các nữ phụ, người chơi phải trải qua những cách chết khác nhau]
Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên, đáng tiếc, nội dung giải thích của nó khiến cho khóe miệng Liễu Khê run rẩy. Liễu Khê cắn răng "Tại sao lần nào xuyên qua tôi đều phải chết? Dựa vào cái gì?"
[Người chơi có thể dùng điểm thưởng mua đồ dùng, miễn trừ đau khổ chết chóc đồng thời máy chủ sẽ trị liệu tâm lý, mỗi lần trừ 1000 điểm]
Liễu Khê nghe được câu trả lời của hệ thống, cô gần như hộc máu, biết rõ là người, chính mình lại tìm tới cửa ngược, đây là trò chơi đáng ghét.
[Người chơi cần cung cấp tin tức của nam phụ? Hệ thống đang xử lý, mời người chơi chờ tin tức]
"Chờ em gái mi, lần xuyên tiếp của tôi có gặp hắn không?" Liễu Khê oán hận hỏi hệ thống "Đừng có mà giả chết, coi chừng tôi đấy!" Sự uy hiếp của Liễu Khê không có chút tác dụng nào với hệ thống [...] Một hồi sau mới nói
[Chỉ cần tình cảm bền hơn vàng thì người chơi có thể gặp lại nam phụ] ORZ [1], Liễu Khê cảm thấy đuối lý, cái này là kiểu trả lời gì đây? Nhưng có những lời này của hệ thống, cô cũng có chút quyết tâm nhỏ.
[1] ORZ: một biểu tượng ngã quỳ của dân mạng TQ.
"Chuyển qua màn khác" Liễu Khê hít một hơi, áp chế buồn bực trong lòng, nếu như Trang Kỳ có thể xuyên qua với cô vậy thì màn tiếp nhất định sẽ gặp được hắn. Âm thanh leng keng của hệ thống vang lên, trước mặt Liễu Khê xuất hiện rất nhiều đồ vật đủ loại. Liễu Khê tìm được vật phẩm tiêu trừ thống khổ, có rất nhiều mặt hàng như thuốc, tóc giả, lông mi,...
Đương nhiên, vật phẩm khác nhau thì giá cũng khác nhau, nhìn đống đạo cụ quỷ dị, Liễu Khê run rẩy khóe miệng. Cuối cùng cô chọn trúng một cái vòng tay tiêu trừ thống khổ, giá là 3000 điểm thưởng, có thể dùng trong năm lần. Rất quý, Liễu Khê bĩu môi nhưng vẫn mua, nếu không cứ chết như vậy cô sẽ bị bệnh tâm lý mất.
[Đinh! Mở ra kịch bản thứ ba - Ngụy mafia [2], bây giờ bắt đầu truyền tống, mong người chơi chú ý, bắt đầu đếm ngược, mười... chín... tám....]
[2] ngụy mafia: mafia trá hình - mình thấy ngụy mafia hay hơn nên không edit nó :>
Liễu Khê cảm thấy choáng váng, sau đó khi mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trong một căn phòng vô cùng hoa mỹ, cách bày trí của nó chỉ nhìn đã thấy rất quý. Cô mở ra kịch bản, cuối cùng đau đớn nhìn lên trần nhà, cuộc đời của nữ phụ này thật sự rất bi kịch. Nữ phụ lần này có dung mạo xinh đẹp, cha mẹ có tài sản kếch xù, anh trai đẹp trai yêu quý em gái hay thậm chí là muội khống [3], vị hôn phu là một người giàu có đẹp trai.
[3] muội khống: kiểu yêu em gái một cách thái quá =]] Bên anh này là muội khống còn edior là huynh khống ơ =)))
Nhưng mà cuối cùng công ty lại phá sản, anh trai bị đưa vào trong tù, vị hôn phu và nữ chính yêu nhau say đắm, còn nữ phụ vì trả thù nữ chính mà bị vị hôn phu của mình giết chết. Nữ chính Tô Yên trong tiểu thuyết này là một cô gái kiên cường, lương thiện, cha mẹ vì gặp tai nạn xe cộ nên cô ta trở thành cô nhi. Bởi vì Tô Yên là bạn học với Liễu Khê, quan hệ không tồi cho nên cha Liễu Khê bỏ tiền giúp đỡ nữ chính, coi như cho con gái có thêm một người bạn để chơi. Hơn nữa, Liễu Khê còn chuẩn bị một căn phòng trong nhà cho Tô Yên để hai người có thể chơi với nhau thường xuyên hơn. Sau đó Tô Yên dần lớn lên, yêu anh trai của Liễu Khê là Liễu Nam Hàm, nhưng cảm thấy bản thân không xứng với Liễu Nam Hàm nên giấu tình cảm đó trong lòng. Thế nhưng lại bị Liễu Khê phát hiện, cô ghét nữ chính yêu anh trai mình, đâm chọc Tô Yên sau đó đuổi cô ra khỏi nhà mình. Tô Yên bị cô lập trong trường học, ngày nào cũng bị Liễu Khê châm chọc trả thù, điều đó khiến Tô Yên đau khổ vô cùng. Vào một ngày mưa, cô ta bị một chiếc xe đụng phải, mà người đụng cô ta là vị hôn phu của Liễu Khê - nam chính Hàng Diệc Phàm. Hàng Diệc Phàm vừa gặp đã yêu Tô Yên, sau đó theo đuổi một cách điên cuồng, dĩ nhiên Tô Yên cũng từ chối. Sau khi Liễu Khê biết chuyện này, hận càng thêm sâu, liên hệ mấy tên côn đồ dạy dỗ Hàng Diệc Phàm và Tô Yên.
Mà thái tử hắc đạo Tiêu Kỳ vừa vặn đi qua làm anh hùng cứu mỹ nhân, trước đây Tiêu Kỳ đã thích Tô Yên, nhưng sau đó ngẫm lại thân phận của mình cho nên chỉ đứng đằng sau, cố gắng làm mọi thứ để cho Tô Yên hạnh phúc. Mà việc ra tay khiến Liễu gia suy sụp, Tiêu Kỳ xuất không ít lực, đương nhiên cuối cùng nam chính Hàng Diệc Phàm và nữ chính Tô Yên yêu nhau say đắm, nam phụ thâm tình ở một góc im lặng nhìn, mà Liễu gia bị đánh ngã, ông Liễu cũng vì vậy giận gần như chết đi, anh trai Liễu bị giam vào ngục, Liễu Khê muốn dùng axit sunfuric để hủy gương mặt đáng ghét của Tô Yên nhưng lại bị nam chính và nam phụ hợp lại giết chết. Thậm chí sau khi anh trai nhà họ Liễu ra khỏi ngục giam cũng tha thứ cho Tô Yên!!! Đầu óc của ông anh này chắc chắn là bị nhúng nước rồi!!!!
Nguyên văn tiểu thuyết là như thế!! Quyển tiểu thuyết nào còn có logic khoa học sao? Khoa học ở nơi nào? Hơn nửa quyển tiểu thuyết này không liên quan tí xíu nào tới hắc đạo cả!! Khó trách gọi là mafia trá hình! Liễu Khê oán hận đấm giường, khuôn mặt tái nhợt, thật quá chó má, có ưu thế tài nguyên như vậy mà lại trở thành cái tấm bia thê thảm như thế!!!
Phát tiết một hồi, trên trán Liễu Khê toát ra mồ hôi, lại nhìn cái giường lớn xinh đẹp của mình, sau đó ngừng lại. Cẩn thận cầm kịch bản tìm tòi, sao không thấy dòng họ Trang? Vậy Trang Kỳ ở nơi nào? Biển người mênh mông, cô tìm anh bằng cách nào?
Liễu Khê mang dép lê, mở tủ quần áo lấy chiếc áo T-shirt màu trắng đơn giản thêm với quần bò màu lam mặc vào. Hình tượng ở kịch bản được chỉnh sửa một chút, khuôn mặt không thay đổi nhưng lại mang theo phần mị hoặc lẫn xinh đẹp, hơn nữa nữ phụ còn có mái tóc gợn sóng tự nhiên, dài ngang ngực.
Bộ ngực mượt mà no đủ, chiếc áo T-shirt bó lộ rõ khuôn ngực xinh đẹp và vòng eo nhỏ gọn, quần bò bó làm lộ rõ đường cong của mông nhỏ, cô gái này hoàn toàn có dáng người hình chữ S. Liễu Khê rất vừa lòng, lau nước miếng khi nhìn mình qua gương, nhéo nhéo bộ ngực của mình, cảm giác rất mềm mại, quả thật là rất tốt, rất hạnh phúc!!
Lại nhớ tới kịch bản, bây giờ vẫn còn sớm, Tô Yên chỉ mới có chút tình cảm với Liễu Nam Hàm, hơn nữa nữ phụ cũng chỉ mới biết chuyện này, hai người chưa xé rách mặt với nhau, thời gian mà Tô Yên và hàng Diệc Phàm gặp nhau còn rất lâu. Bây giờ cô không sốt ruột, hơn nữa vẫn còn có cha và anh ruột làm chỗ dựa, muốn bóp chết tình yêu chưa chớm nở của nam nữ chính chỉ là chuyện nhỏ. Liễu Khê nắm chặt tay nhỏ, sôi sục ý chí chiến đấu đứng lên, dù sao cũng đã trải qua hai màn tiểu thuyết, không lẽ không thể đấu được với bọn họ? Nếu vậy, Tô Yên và Hàng Diệc Phàm muốn thông đồng với nhau thì đừng trách cô không khách khí.
Chuẩn bị khí thế cho mình xong, Liễu Khê phấn chấn ra khỏi phòng. Qủa nhiên là nhà giàu có, phong cách lẫn trang trí đều mang theo kiến trúc châu Âu hoa lệ, sắc thái rất tốt, ngay cả hành lang cũng dùng thảm tinh xảo để trải, mang theo hiệu ứng xa hoa của châu Âu rõ ràng. Chỉ là cô vừa trải qua quyển sách cung đấu nên so sánh cái này với cung đình cổ đại mà nói thì loại xa hoa nhưng điệu thấp này lại cảm thấy tự nhiên hơn không ít.
"Liễu Khê, hôm nay cậu dậy sớm thật!" Đằng sau, nữ chính Tô Yên cũng vừa ra khỏi phòng, nở nụ cười nhạt chào hỏi Liễu Khê. Liễu Khê nhìn Tô Yên từ trên xuống dưới, chỉ là một cô gái thanh tú bình thường, không quá xinh đẹp, chỉ có thừa sự thanh thuần, hơn nữa đứng bên Liễu Khê như hoa mẫu đơn, cô ta chỉ như cỏ dại.
Nữ chính của hai màn trước còn xinh đẹp hơn Tô Yên rất nhiều. Nhưng nụ cười của Tô Yên lại mang theo sự chân thành sạch sẽ khiến người khác thích, cũng vì nụ cười này mà khuôn mặt của Tô Yên đẹp hơn một chút. Ánh mắt đánh giá của Liễu Khê làm Tô Yên có chút không tự nhiên, còn cho rằng mình có chỗ nào không đúng, nụ cười cứng ngắc. "Ừm, cũng đã đói bụng rồi, đi ăn thôi"
Liễu Khê mếu máo, bị một cô gái không có khuôn mặt, không có ngực, không có eo đẹp cũng như mông cong đánh bại, tâm trạng thật sự rất khó chịu. Hai người cùng đi xuống lầu thì thấy anh trai của Liễu Khê - Liễu Nam Hàm đang ở phòng ăn đọc báo, trược mặt là một chén cháo gạo cùng với một ít đồ ăn.
"Anh hai, buổi sáng tốt lành" Liễu Khê nở nụ cười tinh khiết, chào buổi sáng với Liễu Nam Hàm. "Anh Liễu, buổi sáng tốt lành" Nụ cười của Tô Yên mang theo chút ngượng ngùng, hôm nay lại có thể gặp anh Liễu, thật tốt. Liễu Nam Hàm là một chàng trai có khuôn mặt tuấn tú, dung mạo có phần cứng rắn, hai mắt lạnh lùng, hắn đeo một cái kính mang theo phần phong độ của người có trí thức, đứng giữa dòng người cũng rất nổi bật. "Khê Khê, Tô Yên, buổi sáng tốt lành" Liễu Nam Hàm buông báo xuống, nhìn Liễu Khê, giọng nói dịu dàng rất nhiều, trong mắt mang theo sự yêu chiều, dịu dàng vuốt cằm của Liễu Khê, mà khi nhìn Tô Yên lại đạm mạc vô cùng. Liễu Khê sửng sốt, biểu tình của Liễu Nam Hàm như vậy lại giống như Trang Kỳ lúc trước, làm cô có chút hoảng hốt.
Tô Yên ở cạnh thấy vậy, cắn môi dưới, trong mắt xuất hiện sự ghen tị với Liễu Khê, khi nào thì anh Liễu mới có thể có bộ dạng yêu thương mình như Liễu Khê đây? "Dì Phùng, cháu muốn một phần sandwich cá hồi, cháo yến mạch dâu tây thêm một phần salad. Liễu Khê, cậu thì sao?"
Sau khi hai người ngồi xuống, Tô Yên tự nhiên ra lệnh cho dì Phùng, sau đó mỉm cười hỏi Liễu Khê. Nhìn thái độ đương nhiên của Tô Yên, Liễu Khê hồi phục tinh thần nheo mày, Tô Yên này cũng quá tự tại, sai người của Liễu gia như là chủ nhân thật sự, cô ta không có chút tự giác mình là khách.