Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1098 : Bạn trai tôi là Gay (1)
Ngày đăng: 06:57 30/04/20
Dịch: Gin
Biên: Vong Hồn
Nhiệm vụ một, hoàn thành tâm nguyện của Ôn Hàm Lôi: Khiến Đường Dục và Bạch Phỉ Phỉ thân bại danh liệt.
Nhiệm vụ hoàn thành 100%, đạt được 500 vạn tích phân, điểm thuộc tính 50 điểm, lực tín ngưỡng 1000 điểm.
Nhiệm vụ hai, hoàn thành tâm nguyện của Phương Lan Tâm: Thoát khỏi luyện ngục.
Nhiệm vụ hoàn thành 70%, đạt được 400 vạn tích phân, điểm thuộc tính 30 điểm, lực tín ngưỡng 3000 điểm, công đức 50 điểm.
Ninh Thư nhìn nhiệm vụ thứ hai, nhiệm vụ của Phương Lan Tâm, độ hoàn thành mới có 70%, có chút thấp.
Khen thưởng cũng không phải là nhiều.
Ninh Thư hỏi: “Nhiệm vụ này có chỗ nào xảy ra vấn đề sao?”.
“Tuy rằng thoát khỏi luyện ngục thống khổ, nhưng lại lòi ra một cái đuôi là Tương Thần, Phương Lan Tâm sợ hắn, nếu nàng trở về, làm sao muốn ở cùng với Tương Thần được.” 2333 giải thích nói.
Ninh Thư:… ╮(╯_╰)╭
“Phương Lan Tâm chuẩn bị bắt đầu lại cuộc đời một lần nữa, nàng đối với nhiệm vụ cô hoàn thành vẫn rất vừa lòng, ít nhất là cô đã giết được Cố Duệ.” 2333 nói.
Ninh Thư:…
Không biết nên nói cái gì.
“Phương Lan Tâm có thể thoát khỏi trạng thái giao dịch này, nếu có người thay nàng nghịch tập, nàng không phải chịu cơ cấu ước thúc nữa, có thể luân hồi.”
Như vậy sao, Ninh Thư gật gật đầu, không phải ai cũng có thể tiếp nhận được sự tồn tại của Tương Thần như cô.
Ninh Thư cũng chẳng thấy mất mát gì, dù gì cô cũng đã gặp qua cây cỏ, rong biển, rồi cả tang thi nữa, vậy nên giờ gặp thêm thứ gì cũng không còn cảm thấy hiếm lạ nữa rồi.
Những thứ này nếu mà so với con người còn không đáng sợ bằng, vạn vật đều có linh tính.
Ít nhất là cho tới bây giờ, Ninh Thư nhận được nhiệm vụ toàn là người đấu đá đánh nhau mà gây nên oán khí.
“Nếu nàng ấy muốn luân hồi một lần nữa, vậy chỉ có người nghịch tập giúp nàng ấy là nhận được sao?”.
“Sao thế được, tốt xấu gì cũng là dâng linh hồn của bản thân ra, nhiệm vụ giả mà tùy tùy tiện tiện nghịch tập, thì lực linh hồn của bản thân cũng sáng tỏ, như người giúp nàng ấy nghịch tập lần trước, không khiến nàng ta vừa lòng.”
“Không phải ai cũng cam tâm tình nguyện dâng ra linh hồn của mình, nếu các nàng cảm thấy không đáng, sẽ cự tuyệt chi trả.” 2333 nói.
“Mọi người cũng không phải kẻ ngốc, lúc làm nhiệm vụ cô phải suy nghĩ kỹ càng.”
“Không thể đi không gian ảo?”.
“…Đúng thế.”
Douma, cửa hàng của hệ thống hỏng cũng có thể chấp nhận được, vì cô còn có thể đi cửa hàng ở không gian ảo đổi đồ vật.
Nhưng thông đạo đi tới không gian ảo cũng hỏng, vậy tức là cô không thể đổi bất cứ thứ gì nữa rồi.
Ninh Thư nhanh chóng tiếp nhận hiện thực, khổ sở cùng cực chạm đáy rồi thì cũng không cần để ý tới nữa, chắc chắn sau này sẽ gặp được nhiều may mắn hơn.
“Vậy tới lúc nào ngươi mới có thể sửa chữa xong những chức năng này?” Ninh Thư hỏi.
“Chỉ có thể từ từ sửa chữa được thôi, bây giờ ta hết xí quách rồi, năng lượng lúc trước ngươi kiếm được trong hai nhiệm vụ hệ thống cũng đã dùng gần hết rồi.” 2333 cũng cảm thấy vô cùng khổ sở.
“Ngươi cũng quá là xui xẻo đi, còn liên lụy đến ta.” 2333 vô ngữ.
Ai cần ngươi đa sầu đa cảm, rốt cục ai cmn xui xẻo.
Ninh Thư: →_→
Ninh Thư thở dài một tiếng, click mở giao diện thuộc tính, xem bùa hộ mệnh của mình còn bao nhiêu cái, tính toán tới việc dùng chúng.
Bùa hộ mệnh 4 cái, bùa hộ mệnh bản thăng cấp 2 cái, nói cách khác cô còn 6 cái mạng, cho dù thất bại sáu lần nhưng cũng không tan biến...
Cũng sẽ có lúc cần dùng, nhưng không biết tới khi nào cửa hàng hệ thống cùng thông đạo không gian ảo mới có thể dùng lại được.
Ninh Thư từ trong rương của hệ thống lấy ra Tuyệt Thế Võ Công, Tuyệt Thế Võ Công càng ngày càng nặng.
Ninh Thư mở sách ra, hình vẽ khí hình càng ngày càng nhiều.
“Trả ngươi Căn nguyên thế giới này.” 2333 nói, khống chế hiện ra một gốc cây hoa Sen xanh um tươi tốt, đóa hoa lắc lư, tản ra một cổ hương vị thanh thuần tươi mát.
Ninh Thư bắt lấy cây hoa Sen, hoa Sen dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một tia sáng tiến vào trong Tuyệt Thế Võ Công.
Ninh Thư mở sách ra, nhìn thấy căn nguyên thế giới khắc trên Tuyệt Thế Võ Công, hơn nữa trông vô cùng sống động, mở sách ra là nhìn thấy được một đóa hoa Sen bên trong, vừa xinh đẹp lại đáng yêu.
Ninh Thư vươn tay chạm chạm hoa Sen, trong lòng vui sướng rạo rực, cuối cùng cô cũng có được một căn nguyên thế giới.
Cô lại tiến thêm một bước trong việc thành lập thế giới rồi, xứng đáng, xứng đáng a…
Toàn bộ sách đã bị hắc động cuốn đi hết, không gian hệ thống rỗng tuếch, Ninh Thư không đọc được sách, mà cũng chẳng thể đổi thêm.
Có thói quen đọc sách trong người vậy mà ba ngày không có sách để đọc, đó chính là cực hình.