Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1101 : Bạn trai tôi là gay (4)
Ngày đăng: 06:57 30/04/20
Dịch: Bunny Crusher
Biên: Gin
Bốn người bọn họ đều là người của công chúng, Kỷ Bắc Dã là một minh tinh, trăng hoa một chút cũng không có vấn đề gì cả, nhưng nếu lộ ra chuyện nhiều người đàn ông cùng yêu một người. Chắc chắn cộng đồng fan sẽ nổ tung, không đời nào chấp nhận được chuyện như vậy.
Bên cạnh đó, Tô Kỳ và Tư Nam còn là doanh nhân, loại chuyện gây tổn hại thanh danh như thế này không thể để lộ ra ngoài.
Bọn họ đều là những kẻ quan trọng, có bản lĩnh nói trắng thành đen, biến đen thành trắng.
Vì vậy, nếu đã quyết định xử lý bọn người này thì phải làm cho thật kín kẽ, không thể để bản thân lộ ra bất kỳ dấu hiệu liên quan nào cả, dẫu sao cả ba tên này đều là đối thủ khó chơi.
Một khi để lộ ra sơ hở manh mối gì đó, thì cứ xác định lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân luôn đi.
Đều là cáo già trên thương trường và xã hội, việc đối phó với một người bình thường như cô là chuyện nhỏ.
Tất cả đều “nhờ ơn” Cát Thu cả, chỉ vì có một tên bạn trai như hắn mà cuối cùng phải ra nông nỗi như vậy.
Mẹ nó, đã thành toàn cho thứ tình yêu “thích đực” của mấy người rồi, vậy mà vẫn còn một hai phải bức tử, dồn con người ta vào đường cùng.
Đầu Ninh Thư choáng váng, cô xuống giường lấy hai viên thuốc trị cảm từ trong ngăn kéo ra.
Hôm qua Đỗ Băng đến công ty Tô Kỳ phỏng vấn, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chắc chắn cô sẽ trúng tuyển.
Ninh Thư quyết định, cho dù có trúng tuyển, cũng không thể để mình lọt vào tầm mắt của Tô Kỳ được.
Uống thuốc xong có chút buồn ngủ, Ninh Thư không ngủ mà cố vực dậy tinh thần, thả rèm xuống ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu tu luyện.
Mặc kệ chuyện gì xảy ra, cứ phải tu luyện trước đã, có năng lực bảo vệ mình rồi hẵng bàn chuyện khác.
Tu luyện một lúc, di động ở đầu giường vang lên, Ninh Thư thu thế, cầm lên nhìn, thấy tên trên màn hình là Cát Thu gọi tới.
Ninh Thư nhận điện thoại, hỏi: “Gọi điện có chuyện gì vậy?”
“Giữa trưa rồi, em đã ăn gì chưa?” Tiếng của Cát Thu từ điện thoại truyền tới.
Giọng nói thật ôn hòa, có vẻ là người dịu dàng.
Ninh Thư cảm thấy loại tình yêu này không dễ thương một chút nào, loại tình yêu biến thái này lại càng không dễ thương một chút nào!
Suy nghĩ một lúc, trong đầu Ninh Thư cùng không nghĩ ra được phương án cụ thể nào, trả thù chỉ là một phần, quan trọng nhất vẫn là bảo toàn được tính mạng của mình.
Mấy tên kia đều là loại một tay che trời trong giới giải trí, quyền lực của cả ba hợp lại tính bằng lũy thừa chứ không phải bình thường.
Ninh Thư ngồi trên giường tiếp tục tu luyện, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất có năng lực tự bảo vệ mình.
Sáng hôm sau, di động Ninh Thư vang lên, trong phòng những người khác đang còn ngủ, tiếng di động ồn ào đánh thức mấy cô gái.
Ninh Thư vội vàng nghe điện thoại, là của Cát Thu, Cát Thu nói mình đang ở dưới ký túc xá.
Ninh Thư xuống giường nhìn qua cửa sổ, quả nhiên thấy được Cát Thu.
Ninh Thư mặc thêm quần áo rồi đi xuống lầu, Cát Thu ăn mặc cũng thật bình thường, áo lông cao cổ màu trắng khiến hắn thoạt nhìn rất ôn hòa.
Ninh Thư tới gần, quả thực Cát Thu thật sự quá bình thường, tướng mạo bình thường, vóc dáng cũng bình thường nốt.
“Sao anh lại tới đây?” Ninh Thư hỏi, “Ông chủ của anh chịu thả người rồi à?”
Cát Thu ôn hòa cười cười, trong miệng thở ra hơi trắng, “Hôm nay là cuối tuần, anh đi ăn sáng cùng em.”
Ninh Thư ừ một tiếng, đi theo Cát Thu ra khỏi vườn trường, ánh mắt Ninh Thư không khống chế nổi mà nhìn về phía mông của Cát Thu.
Thật sự không sợ cúc tàn sao?
Hay là Cát Thu là loại dù dày vò, lăn lộn như thế nào vẫn chặt chẽ như lúc ban đầu, thật sự sẽ không mắc bệnh trĩ sao?
Cát Thu tìm mấy cửa hàng chung quanh trường học bán đồ ăn sáng, quay đầu nhìn Ninh Thư: “Muốn ăn cái gì thì tự chọn nhé.”
Ninh Thư cũng không khách khí, chọn vài món khá đắt, còn giả mù sa mưa hỏi: “Có đắt lắm không?”
“Em cứ chọn đi, tuy tính tình Kỷ Bắc Dã không được tốt cho lắm, nhưng trả lương lại rất hào phóng.” Cát Thu nói.
P/s: truyện đã về bản rồi đây