Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1118 : Bạn trai tôi là gay (21)
Ngày đăng: 06:58 30/04/20
Dịch giả: Bunny Crusher
Quay một bộ phim điện ảnh, rồi tự nhiên trở nên oanh liệt rực rỡ.
Cũng không biết vì sao một tên phổ thông tầm thường sức lực có hạn như Cát Thu, chỉ đi sửa sang lại mặt mũi lại có thể biến thành người tài.
Cát Thu cũng không phải sinh viên hệ đạo diễn gì, càng không phải tài tử gì cho cam.
Có thể tiến vào giới giải trí, trở thành trợ lý của Kỷ Bắc Dã hoàn toàn là một việc ngoài ý muốn.
Ninh Thư thấy bộ phim đã bắt đầu quay, lại đăng ký một tài khoản, bắt đầu đăng tin.
‘Nghi vấn đạo diễn tài tử Chư Tân là người phương nào?’
Ninh Thư viết một bài thuần thục lưu loát đầy đủ chấm phẩy, đột nhiên cảm thấy văn thơ của mình cũng không tồi, thật không uổng công cô đọc nhiều sách như vậy.
Quả nhiên bụng có thi thư khí tự hoa.
*Bụng có thi thư khí tự hoa: Chăm chỉ đọc sách thì khí chất tự nhiên sẽ thay đổi.
Ninh Thư dùng tiếng phổ thông giới thiệu thân phận Chư Tân, trình bày kỹ càng tỉ mỉ, tại vì sao Chư Tân lại có thể trâu bò như vậy, vì cái gì mà hai công ty lại o bế, cưng nựng hắn, đã vậy lại còn được nhiều đạo diễn nổi tiếng như hộ tống.
Đó chính là do người này là Cát Thu, Cát Thu biến mất bốn tháng, để đi sang nước ngoài phấu thuật thẩm mỹ. (Bà Thư ít có ác:v)
Thay hình đổi dạng thành trở thành đạo diễn tài tử, kịch bản do Cát Thu viết, chắc hẳn là do Tô Kỳ và Tư Nam nhờ người viết thay, sau đó đề tên Cát Thu lên.
Chư Tân đột nhiên xuất hiện, vậy nên làm gì có ai biết được quá khứ của hắn.
Hơn nữa khắp nơi bây giờ đều quảng cáo về bộ phim điện ảnh, tất cả đều tâng bốc, đưa tin về Chư Tân, mọi tin tức thông tin nhắc về hắn nhiều tới nỗi lỗ tai của ai cũng mọc kén bởi hắn rồi.
Bài viết của Ninh Thư vừa đăng, lập tức khiến rất nhiều người chú ý.
Nhiều người tỏ vẻ không thể tin nổi, nhưng bài viết của Ninh Thư lại là giả thuyết sát với thực tại nhất.
Bài viết chưa đăng được bao lâu, đã bị người tới xóa rớt.
Ninh Thư cũng chẳng thèm để ý, xóa rồi cũng chẳng sao cả, dù sao cũng đã có rất nhiều người xem được.
Thời buổi bây giờ là thời đại Internet, chỉ cần một chút gió thổi cỏ lay thôi, toàn thế giới đều biết hết cả.
Cát Thu khóc một trận xong mới cảm thấy dễ chịu, nhìn Kỷ Bắc Dã nói: “Nên ra ngoài đóng phim thôi.”
“Em không sao chứ?” Kỷ Bắc Dã quan tâm hỏi.
Cát Thu lắc đầu, “Sao em có thể bỏ ngang thế được, em phải quay cho xong bộ phim này trước đã, không thể phụ tấm lòng của Tô Kỳ và Tư Nam được.”
Hai người quay về phim trường, bởi vì trạng thái của Kỷ Bắc Dã không tốt, liên tiếp NG.
Cuối cùng vẫn là Cát Thu nói hôm nay không tiếp tục quay nữa.
Mọi người vô cùng bất đắc dĩ, bởi lịch trình của bọn họ vô cùng gấp gáp, thời gian của họ mỗi giây mỗi phút đều là tiền bạc.
Bộ phim này do hai đại gia sừng sỏ đầu tư, rất nhiều minh tinh diễn viên ở dưới trướng hai công ty này.
Hành vi tùy hứng như vậy thật khiến người khác càng lúc càng bất mãn.
Từ lúc bắt đầu đoàn phim đã vô cùng bất hòa.
Buổi tối, bốn người tụ hợp trong biệt thự, Tư Nam lắc đầu, hối hận nói: “Đáng lẽ chúng ta không nên cho Cát Thu xuất hiện sớm như vậy.”
“Tôi hoài nghi giữa chúng ta thật sự có gian tế.” Tô Kỳ lạnh lùng nói, “Bằng không vì lý do gì, kẻ đó lại có thể biết được nhiều tới vậy.”
“Nhìn tôi làm gì, cậu nghĩ tôi là dạng người này sao?” Tư Nam thấy Tô Kỳ nhìn chòng chọc về phía mình, nhịn không được nói: “Bộ phim điện ảnh này là vàng thật bạc trắng tôi đầu tư vào, nếu như tôi muốn công khai thân phận Cát Thu, thì bộ phim điện ảnh này thật sự đã chết từ trong trứng nước rồi.”
“Cát Thu vô cùng vất vả mới có thể trải qua giải phẫu thẩm mỹ, tôi có bệnh mới có thể nói chuyện này ra, vì sao lúc nào cậu cũng hoài nghi tôi như vậy?” Tư Nam càng nói càng bực mình.
Vì cái gì mỗi lần gặp chuyện, Tô Kỳ đều nghi ngờ hắn, chẳng lẽ những việc hắn đã làm không biểu đạt ý tứ trong lòng hắn sao?
Tô Kỳ dời ánh mắt, “Tôi đối với cậu không yên tâm được, cậu chính là kẻ đê tiện vô sỉ và âm hiểm xảo trá nhất mà tôi từng gặp.”
“Vì sao tôi lại cảm thấy người viết tin hot lần này với những lần trước là cùng một người, đối với chúng ta đều cực kỳ quen thuộc.” Kỷ Bắc Dã có chút không rét mà run.
Nếu thật sự không phải là một trong bọn họ bốn người, vậy thì là ai, lại có thể như bóng với hình biết tường tận mọi việc như vậy.
Giống như có một đôi mắt vô hình nhìn chằm chằm bọn họ.
Không thể tiếp tục như vậy được nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy thì mọi việc sẽ thành công cốc, dã tràng đổ biển.