Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1127 : Yêu nữ Ma giáo 6
Ngày đăng: 06:58 30/04/20
Dịch: Gin
Ngực thì còn có thể bó lại, còn yết hầu thì giải quyết thế nào?
“Cho ngươi.” Thẩm trưởng lão lấy một lọ dược ra, nói: “Dược này có thể giúp ngươi, hê hê, phải uống đều đặn mỗi ngày, vậy mới có thể tạo ra yết hầu được, còn giúp ngươi mọc được râu, mọc được lông chân, còn mọc được cả lông ngực.”
Ninh Thư:…
Ninh Thư chậm chạp không dám nhận dược trong tay Thẩm trưởng lão, cô không hình dung ra được hình dáng thân thể này mọc râu và có yết hầu nhấp nhô nơi cổ họng.
Có phải ngực cũng nhỏ lại hay không, dược này nghe sao mà thấy bá đạo quá vậy. Có thể kích thích nội tiết tố, chẳng nhẽ còn có thể mọc được ra “chân phụ”?
“Có cách nào khác không?” Ý muốn làm nữ hán tử có sẵn trong đầu rồi, nhưng cũng không thể biến cơ thể này thành nửa nam nửa nữ được.
“Không có, tới lúc cần, thì uống dược quay trở lại hình dáng nữ nhân là được.” Thẩm trưởng lão không để ý nói.
Ninh Thư:…
Không phải ai cũng không để ý tới cơ thể của mình như lão đâu, cứ tu dược thường xuyên như lão cũng sẽ gây tàn phá cho cơ thể đó.
Nếu mà khiến cho nội tiết tố trong cơ thể hỗn loạn thì phải làm sao bây giờ?
“Tùy ngươi, đồ đã nằm trong tay, cút.” Thẩm trưởng lão chuẩn bị cất bình dược đi, Ninh Thư đoạt dược trên tay Thẩm lão, nói “Ta uống là được chứ gì.”
Ninh Thư đeo mặt nạ Tề Nghị đi về phòng mình, trên đường gặp không ít thị nữ, những thị nữ này còn vẫy khăn tay, tặng túi tiền cho Ninh Thư, rồi e thẹn xoay người chạy đi.
Quả nhiên là ‘ ngọc diện tiểu lang quân ’ lúc nào cũng được hoan nghênh, Ninh Thư ngửi túi hương, thơm thật.
Mai Ngũ canh giữ ở cửa phòng, lúc nhìn tới Ninh Thư, hơi sửng sốt, ngay sau đó hỏi: “Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
“Không làm gì cả.” Ninh Thư vào trong phòng, tháo da mặt xuống, đặt vào trong nước thuốc.
Ninh Thư cầm bình dược, lấy ra một viên, nhìn viên thuốc đen sì, Ninh Thư khó khăn nuốt một ngụm nước bọt.
Giả sử cô tình nguyện uống viên thuốc này vào, lập tức cô sẽ trở thành một nữ hán tử râu ria đầy mặt?
Ninh Thư ném viên thuốc vào miệng, ực một tiếng nuốt xuống.
“Phải về chờ tin sao?” Ninh Thư hỏi.
“Đợi tới khi chọn được người lại nói tiếp.”
Ninh Thư câm miệng rời khỏi đại điện, Mai Ngũ đi theo đằng sau Ninh Thư.
Mai Ngũ rút kiếm đặt trước cổ Ninh Thư, Ninh Thư nghiêng đầu nhìn thoáng qua, dùng ngón tay kẹp kiếm, đem kiếm dời khỏi cổ của mình.
“Làm cái gì vậy, ta đã nói rồi, nếu ta mà chết, thì ngươi cũng đừng mong tiểu thư nhà ngươi được trở về.” Ninh Thư nhàn nhạt nói.
Lúc này nếu hắn không nghe lời, đánh nhau một trận là điều không thể tránh khỏi.
Ninh Thư giật giật cổ, cổ phát ra tiếng răng rắc răng rắc.
Mặt Mai Ngũ đỏ lên, lại đặt kiếm lên cổ Ninh Thư, “Ngươi là nam nhân?”
“Hở?” Ninh Thư hừ một tiếng.
Da mặt Mai Ngũ co rút kịch liệt, “Có phải ngươi đã khinh bạc cơ thể tiểu thư hay không?”
Ninh Thư:…
Trong đầu Ninh Thư tức khắc hiện lên hình ảnh linh hồn mình với dáng vẻ đáng khinh đang vuốt ve cơ thể Hồng Diệp.
“Ta là nữ nhân.” Ninh Thư lời lẽ chính đáng.
“Ta không tin.” Mai Ngũ nhìn chằm chằm Ninh Thư, “Chính ngươi nói ẩn trong cơ thể ngươi là một nam nhân.”
“Ta là nữ nhân.”
“Điều cơ bản ở đây là ngươi không có sự mềm mại, nhu hòa của nữ nhân, nhưng nếu nói ngươi là nam nhân thì ta đây có thể tin được.”
Ninh Thư:…
Ninh Thư dùng ngón tay đẩy văng kiếm ra, xoay người rời đi, “Đừng có dùng kiếm chỉ vào người ta, ngươi cứ hành động như vậy thật dễ khiến cho người khác hoài nghi, nếu ta chết đi, tiểu thư của ngươi thật sự không về được đâu, nếu ngươi muốn vậy thì xin mời.”