Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 113 : Truy tìm đại BOSS mạt thế (24)

Ngày đăng: 06:44 30/04/20


Edit: Akito



Giáo Y đại thúc dùng phương thức huấn luyện không dành cho người muốn để cô luyện thành kỹ năng lăng ba vi bộ, đạp không hành tẩu.



Ninh Thư chỉ có thể đau khổ mà bắt đầu học tập khả năng bật nhảy, sau đó không nhờ bất kỳ chống đỡ phía dưới, hành tẩu giữa không trung, sự tình phản khoa học như thế, đại thúc nhà khoa học này còn dốc sức liều mạng bắt cô luyện tập.



Mấu chốt là đại thúc cũng không phải một ông thầy giáo tốt, thời điểm mỗi lần làm không tốt, liền đối với cô tiến hành một trận xem thường đả kích cùng nhục nhã toàn diện.



Cô mẹ nó vì cái gì còn chưa rời khỏi thế giới này a con mẹ nó.



Loại ngày tháng này bao giờ mới qua đi a, mỗi ngày nhìn thấy đại thúc ở bên cạnh cầm vở ghi chép số liệu, Ninh Thư cảm thấy cả người đều không tốt lắm.



Giáo Y đại thúc quan sát Ninh Thư, lắc lắc đầu, khinh thường nói: “Quả nhiên tang thi giữ lại ý thức cùng tang thi một lần nữa mở ra ý thức không cách nào so sánh được.”



Ninh Thư: …



Ninh Thư cũng cảm thấy, trong lòng của cô vẫn cho rằng mình là con người, chỉ khoác lên lớp da tang thi, cùng tang thi biến dị không giống nhau.



Còn may tốc độ hiện tại của Ninh Thư phi thường nhanh, hơn nữa cũng có thể đạp không hành tẩu.



Trở lại phòng thí nghiệm, đại thúc cho Ninh Thư một bình gen dịch nhỏ, Ninh Thư vô cùng cảm kích mà hướng Giáo Y đại thúc lộ ra một vẻ tươi cười dữ tợn, Giáo Y đại thúc quay đầu, không có để ý tới cô.



Ninh Thư uống gen dịch xong, cảm thấy cơ thể của mình đã không còn cần gen dịch này nữa rồi, bởi vì cảm giác đói bụng của cô không có mãnh liệt như trước kia, mà cô cũng có cảm giác cỗ thân thể này đang tiến vào bình cảnh, hẳn có thể tiến hóa, nhưng không biết nên tiến hóa như thế nào.



Cỗ thân thể này đã rất cường đại rồi, sức lực lớn vô cùng, không có cánh có thể bay trên trời, đạp không hành tẩu.



Ninh Thư thử mở miệng, chỉ có thể phát ra âm tiết đơn giản, bây giờ Ninh Thư không thể không giống một đứa trẻ con vậy một lần nữa bắt đầu học nói chuyện.



Giáo Y đại thúc ăn bánh bích quy, quay đầu nhìn Ninh Thư, chỉ là không nói lời nào, Ninh Thư bị hắn nhìn lại không hiểu gì, dùng ánh mắt dò hỏi, lắp bắp hỏi: “Sao, sao… Sao?”
Ninh Thư thật sâu thở dài một hơi, đại thúc đi nơi nào?



Như thế bây giờ cô nên đi đâu? Ninh Thư đột nhiên có chút mờ mịt, không biết nên đi nơi nào đây.



Nhiệm vụ tiến hành đến hiện tại, như thế nào vẫn chưa cho cô trở về.



Ninh Thư ra khỏi phòng thí nghiệm, cũng không có mục đích địa điểm cụ thể, vì chính mình tìm một mục tiêu, Ninh Thư nghĩ nghĩ, quyết định đi tìm Sồ Phượng báo thù.



Trong lòng có mục tiêu liền kiên định hơn nhiều, mỗi ngày Ninh Thư mò mẫm đi dạo, tìm căn cứ của con người, ngẫu nhiên gặp được tang thi biến dị, nếu như không đến trêu chọc Ninh Thư, Ninh Thư cũng sẽ không đánh hắn.



Khiến cho Ninh Thư vô ngữ chính là, luôn có vài tang thi đi theo sau đít cô, rốt cuộc có đồ vật gì hấp dẫn những tên tang thi này.



Ninh Thư sờ lên cái túi bên hông, đúng rồi, là gen dịch.



Bây giờ vật này thế nhưng là lương thực của cô, cô hoàn toàn không có ý tứ phân cho những tên tang thi khác, hơn nữa cũng không biết Giáo Y đại thúc lãng đi nơi nào, về sau có thể gặp lại đại thúc hay không cũng là vấn đề.



Hiện tại trong nửa tháng Ninh Thư liền không đói, đợi đến lúc thật sự đói không chịu nổi, mới thè lưỡi liếm một chút gen dịch.



Ninh Thư lảo đảo đi tới, cư nhiên sinh ra cảm giác ngự kiếm thiên hạ, có đôi khi mắt lạnh nhìn con người cùng tang thi tranh đấu, trông thấy con người bị tang thi xé xác, trong lòng Ninh Thư cũng không có cảm giác gì.



Liền đứng ở góc độ của Ninh Thư quan sát, tang thi cùng con người đều vì sinh tồn của mình, kìm hãm cân bằng hai bên, không có trái phải rõ ràng.



Ninh Thư vốn muốn lái xe, tuy rằng đi đường cũng không cảm thấy mệt mỏi, nhưng lại rất nhàm chán, nề hà chính là cô lại không có kỹ thuật trộm xe như Giáo Y đại thúc.



“Rống rống…”



Một đạo tiếng gào rú cực kỳ quen thuộc từ phía xa truyền đến lỗ tai Ninh Thư, tinh thần Ninh Thư tức khắc phục hồi, đậu xanh rau má, không tìm thấy Sồ Phượng, vậy trước hết tìm mày báo thù.