Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1133 : Yêu nữ Ma giáo 12
Ngày đăng: 06:58 30/04/20
Dịch: Gin
Nói thật, hôm nào cũng phải nghe Mai Ngũ lải nhải bên tai, thiệt tình cũng có chỗ phiền toái, làm chuyện gì cũng không thuận lợi.
Người Mai Ngũ bảo hộ, nói gì nghe nấy là nguyên chủ, mà cô lại không phải nguyên chủ, thiệt tình rất muốn quăng hắn đi luôn.
“Ta không đi đâu cả, do buổi tối ăn nhiều, nên muốn đi tản bộ thôi, vì vậy ngươi không cần phải đi theo đâu, cứ ở trong phòng chờ ta là được rồi.” Ninh Thư chỉ vào Mai Ngũ, “Cấm đi theo.”
Ninh Thư lang thang trong Triệu gia bảo, vì có nhiều người tới, nên trong viện luôn có người đi lại.
Ninh Thư trốn đằng sau núi giả, ném phi tiêu hoa mai của sơn trang hoa mai vào mông của đệ tử minh hoa môn.
Lấy kiếm của đệ tử minh hoa môn phóng vào trong phòng nghỉ của Vô Cực Tông.
Thuận đường dẫm qua nóc nhà của các vị hòa thượng, móc bí tịch trong lồng ngực ném vào trong sân.
Đều là người luyện võ, vậy nên chỉ cần một động tĩnh nhỏ cũng khiến tất cả cảnh giác, những hòa thượng trong phòng vừa bước chân ra khỏi cửa, đã thấy một bóng người muốn nhặt đồ vật trên mặt đất lên.
Nhưng vì có người đi ra, bóng người nhoáng một cái đã không thấy tăm hơi.
Hòa thượng nhặt bí tịch trên mặt đất lên, vừa thấy là cuốn bí tịch, vội vàng giấu diếm.
Do Ninh Thư đục nước béo cò, nên lúc này Triệu gia bảo sôi trào như ong vỡ tổ, còn có tiếng đao kiếm va chạm, đánh nhau loạn xị.
“Tại sao ngươi lại ném phi tiêu hoa mai vào môn phái của bọn ta, đã thế còn cắm trên mông nữa chứ.” Đệ tử Minh hoa môn tức muốn hộc máu, “Tới giờ sư đệ ta vẫn còn đang chảy máu, đây rõ ràng là các ngươi cố ý khiêu khích. ‘
“Ai bắn phi tiêu, còn bắn ở trên mông, nói nghe mà thối hết phi tiêu của bọn ta.” Người của Hoa mai sơn trang lập tức phản bác.
Người giang hồ một lời không hợp là ra tay đánh lộn, ngày thường không phải không có khả năng gây gổ cọ xát tạo ra chút ân oán nho nhỏ, khúc mắc giữa các môn phái.
Ta nói chính là ngươi làm, chứng cứ vô cùng xác thực, ngươi lại còn trơ mặt ra phản bác.
Dù sao cứ ồn ào nhốn nháo như vậy mà đánh nhau, có người đánh nhau tự nhiên có người khuyên giải, tình hình càng lúc càng hỗn loạn, bị ngộ thương là việc hết sức bình thường.
“Douma, kẻ nào dám đánh ta.”
“Đừng đánh nữa…”
“Nếu có thể để toàn bộ giang hồ đoàn kết, thống nhất ở bên nhau, thì sẽ không phải dùng thế lực bắt ép như này.” Triệu Bác lắc đầu nói.
Ninh Thư nhướng nhướng mày, Triệu lão đầu này có dã tâm lớn thật, còn đòi thống nhất giang hồ.
Để những môn phái xác nhập vào nhau, là điều không tưởng, những giáo phái mạnh sẽ có cách suy nghĩ khác nhau, người thừa kế cũng không tương đồng vậy mà lại bắt họ gộp chung vào, sẽ tạo ra một cơ cấu khổng lồ vô cùng phức tạp, không biết tới lúc thành sự thật sẽ thành ra cái dạng gì.
Đem giang hồ gộp chung lại với nhau, mẹ nó, ông muốn làm cái gì, muốn tạo phản chắc?
Triều đình có thể đồng ý sao?
Giang hồ chướng khí mù mịt mới là miếu đường hoàng đế vui vẻ nhìn tới.
Người trong giang hồ giống như cá trong ao, không có ai có thể tự mình nhảy thoát ra khỏi cái ao này được, khát vọng có thể nhảy ra, nhưng nào biết được một khi nhảy ra chính là tự tìm đường chết.
Ninh Thư trầm ngâm một chút nói: “Đại bá có tham vọng này sao?”
Triệu Bác nắm tay, “Bắt đầu từ thánh Ma giáo, trước hết lợi dụng những kẻ này giải quyết thánh Ma giáo đã, về sau từ từ mưu tính tiếp.”
“Sau khi giải quyết Thánh Ma giáo xong, là tới đại hội võ lâm, việc ta lên nắm giữ chức minh chủ là không có cơ hội, cho nên ta hy vọng con có thể dành được chức võ lâm minh chủ.” Triệu Bác nhìn Ninh Thư nói.
Ninh Thư gật gật đầu, “Chất nhi nhớ kỹ.”
Cứ nhất quyết phải nhất thống giang hồ, còn phải hao tâm tổn sức làm ra những việc tốn công vô ích chẳng khảng định tài năng gì.
Lại còn phải giải quyết những môn phái có ý định chống đối, rồi cũng trốn không thoát khỏi ma chú “phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân”.
Quả đúng là nhàn cư vi bất thiện.
Các phái kiềm chế lẫn nhau mới là cách giả quyết tốt nhất.
Ninh Thư mở miệng nói: “Những người đó cho dù có hợp nhất thì cũng không làm được gì.”
“Không làm được gì cũng không sao, quan trọng chỉ cần chúng nghe lời, vung tay hô hào một cái có người hưởng ứng là được.”
P/s::D vào một ngày có nắng có gió có bụi của... toy quyết địng thả bom