Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1143 : Yêu nữ Ma giáo 22
Ngày đăng: 06:58 30/04/20
Dịch: Gin
Ninh Thư phất phất tay với Mai Ngũ, Mai Ngũ lập tức rút kiếm trên hông của mình ra ném lên đài cho Ninh Thư.
Ninh Thư cầm chuôi kiếm, cũng lười tám nhảm với Triệu Bác, cầm kiếm tấn công về phía hắn.
Triệu Bác tránh né công kích của Ninh Thư, xanh mặt nói: “Yêu nữ Ma giáo tìm chết.”
“Ngươi tới đây giết ta đi.” Ninh Thư đâm về phía Triệu Bác.
Triệu Bác trở nên nghiêm túc, cùng Ninh Thư so chiêu, ngay sau đó sắc mặt càng lúc càng trầm trọng.
Những người khác thấy yêu nữ Ma giáo và minh chủ đánh nhau không phân cao thấp, chẳng lẽ Ma giáo lại có người lợi hại như vậy sao?
Chúc Dương trở tay lập tức giết chết vài người, mà Triệu Bác trở tay một cái cũng có thể phế được võ công của Chúc Dương, vậy mà bây giờ yêu nữ Ma giáo này thế mà lại có thể cùng minh chủ đánh nhau tới mức bất phân thắng bại, điều này chẳng phải thể hiện một điều rằng yêu nữ Ma giáo này còn lợi hại hơn minh chủ sao.
Ninh Thư điều động khí kình trong đan điền, cầm kiếm chém lên thân kiếm của Triệu Bác, cơ thể Triệu Bác khuỵu xuống, cảm giác như có tảng núi lớn đè trên người hắn.
Sức lực của yêu nữ Ma giáo thật lớn!
Triệu Bác bắt đầu nghiêm túc hơn, cả người tản mát ra một nguồn sức mạnh to lớn, không biết có phải do không thể khống chế nguồn sức mạnh to lớn này hay không, gân xanh trên trán lồi hẳn lên.
Ninh Thư giật giật cổ, “Bắt đầu nghiêm túc rồi sao?”
Triệu Bác tấn công Ninh Thư, lần này cơ thể Triệu Bác uyển chuyển nhẹ nhàng hơn rất nhiều, hơn nữa công kích cũng trở nên có lực sát thương hơn.
Đao kiếm va chạm ra phát ra tia lửa.
Tuy rằng Triệu Bác bạo phát ra một lực lớn, có lẽ là không nắm được mấu chốt của sức mạnh này, cho nên tuy rằng có sức mạnh, nhưng lại không biết sử dụng như thế nào.
Mà ưu thế của Ninh Thư lại nằm ở chỗ có thể nắm bắt được sức mạnh của mình, dễ dàng sai khiến.
Một chân Ninh Thư giậm trước ngực Triệu Bác, Triệu Bác nhanh chóng bị đá ra khỏi lôi đài, phun ra một búng máu.
Ninh Thư bay ra khỏi lôi đài, cắm kiếm vào ngực Triệu Bác.
Triệu Bác lăn một vòng trên mặt đất, kiếm của Ninh Thư cắm ở trên mặt đất, Ninh Thư rút kiếm tiếp tục đâm về phía Triệu Bác.
Lời trong miệng Mai Ngũ vừa thốt ra, người của Triệu gia bảo đều khẩn trương lên, sắc mặt Triệu Linh Nhi xám ngoét, “Ngươi có biết cha ta là ai không, các ngươi dám…”
“Cha ngươi có bản lĩnh chứ không phải ngươi có bản lĩnh, lấy tên tuổi của cha ngươi hù dọa ai.” Ninh Thư nhe răng nhếch miệng nói: “Ca ca ta còn là giáo chủ Ma giáo đấy.”
“Ma giáo, các ngươi là người của Ma giáo?” Mặt Triệu Linh Nhi có chút sợ hãi, gắt gao bắt lấy cánh tay của Triệu phu nhân.
Ninh Thư tự mắng chính mình, hàm răng lóe sáng, “Chúng ta chính là Ma giáo giết người như ma đấy.”
Ninh Thư phất phất tay, Mai Ngũ hỏi: “Giết toàn bộ?”
“Thiêu, thiêu trụi toàn bộ Triệu gia bảo cho ta.” Ninh Thư nhàn nhạt nói.
“Vâng.”
Người của Ma giáo lập tức lắc mình, đi đốt lửa.
Ninh Thư xoay người rời khỏi Triệu gia bảo, chỉ chốc lát sau, Triệu gia bảo chìm trong khói đặc cuồn cuộn, tất cả mọi người trong Triệu gia bảo vội vàng đi dập lửa.
Chỗ cháy lúc trước vừa mới tu sửa xong, hiện giờ lại bị thiêu rụi.
“Trở về.” Chờ tới khi người đến đông đủ, Ninh Thư nói.
Đoàn người lại mênh mông cuồn cuộn quay trở về Thánh Ma Phong.
Trở lại Thánh Ma Phong, Ninh Thư phái người đi tìm hiểu tin tức Triệu Bác, Triệu Bác mất tích, căn bản là không có quay lại Triệu gia bảo.
Cũng không biết hắn trốn đi chỗ nào?
“Tiểu thư, giáo chủ gọi ngưòi qua dùng cơm trưa.” Thị nữ ở ngoài cửa nói với Ninh Thư.
“Đã biết.” Ninh Thư xuống giường, đi về phía đại điện.
“Giáo chủ.” Ninh Thư hành lễ với Dạ Hoa.
Dạ Hoa ngồi trên ghế, gật gật đầu, “Ngồi xuống đi.”