Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 1156 : Bạn thân có độc 8
Ngày đăng: 06:58 30/04/20
Dịch: Gin
Mặt An Húc Thần lộ vẻ bất đắc dĩ, nhìn Nhan Tô Ni nói: “Em cứ vậy mà đuổi anh đi sao.”
“Đi nhanh đi, anh cũng biết, em không thích sống cuộc sống vợ chồng mà.” Nhan Tô Ni nói.
An Húc Thần quan tâm nói: “Ở nhà một mình thì phải chú ý an toàn đấy.”
“Vâng, em biết rồi, Tĩnh Tĩnh là một cô gái tốt, là một người vợ đảm, anh phải đối xử tốt với cô ấy.” Nhan Tô Ni dặn dò An Húc Thần.
Ninh Thư lạnh mặt.
“Khi nào anh nhớ em có thể lại đây.”
Ninh Thư tiếp tục lạnh mặt.
Nhan Tô Ni nhìn Ninh Thư nói: “Tĩnh Tĩnh, cậu yên tâm, tớ với An Húc Thần chưa bao giờ ngủ cùng nhau, bọn mình toàn tách ra ngủ riêng thôi.”
Ninh Thư tiếp tục tiếp tục lạnh mặt.
“Tình yêu là tốt nhất, không nên để hôn nhân vấy bẩn, cậu cứ nghĩ thử đi, lúc mới quen cậu sẽ thấy người ấy tốt đẹp, còn bây giờ khi ngủ bên cạnh cậu, lại đánh rắm nghiến răng, móc gỉ mũi, lại thối chân, đi vệ sinh cũng không thèm đóng cửa, là việc kinh khủng tới cỡ nào cơ chứ.”
“Mỗi sáng thức dậy, mở mắt ra là nhìn thấy một mặt đầy dầu, mồm miệng hôi hám, thì quả thực đúng là địa ngục, những ảo tưởng tốt đẹp trước kia đều tiêu tan đi hết thảy.” Nhan Tô Ni vươn tay ôm chầm lấy Ninh Thư, “Tĩnh Tĩnh, tớ sẽ không phá hư hôn nhân của cậu đâu.”
Ninh Thư: Tôi muốn Tĩnh Tĩnh ~~~~
“ Hai người đi nhanh đi.” Nhan Tô Ni buông Ninh Thư ra, nói với An Húc Thần và Ninh Thư.
Nhan Tô Ni lại ôm chầm lấy An Húc Thần, “Đi nhanh nào.”
An Húc Thần hôn lên mặt Nhan Tô Ni, kéo vali rời đi, thấy Ninh Thư hoảng hốt, lãnh đạm nói: “Đi thôi.”
“Đi nào.” Giọng Ninh Thư bén nhọn nói.
Ninh Thư đang hoài nghi mình đang quay về sống thời cổ đại chỗ tam thê tứ thiếp được chấp nhận
Tiết tháo của cô giờ có nhặt lên cũng không còn tác dụng nữa rồi.
• Tiết tháo (节操) dùng để chỉ những người có đạo đức, nhân phẩm, trung nghĩa,...
Ninh Thư và An Húc Thần ra khỏi nhà Nhan Tô Ni, Ninh Thư nhìn An Húc Thần đang kéo hành lý đi trước.
Dáng người hoàn hảo, trên người khoác một bộ suit tạo cho người khác cảm giác cấm dục dụ hoặc.
“Đưa tiền cho tôi.”
“Đưa tiền cho tôi.”
“Đưa tiền cho tôi.”
“Tiền, tiền, tiền…, Sao cô chỉ biết tới tiền không vậy.” An Húc Thần lạnh mặt, “Nếu trên chứng từ bất động sản có tên của tôi, tôi có thể từ bỏ, để cho mình cô sở hữu căn nhà này.”
Ninh Thư:…
Ninh Thư nghiêng mắt nhìn An Húc Thần, “Có ý gì?”
“Mai tới ngân hàng xử lý, tôi không muốn trở thành người đồng sở hữu căn nhà này với cô nữa.” An Húc Thần nói.
Ninh Thư: Đệch đệch đệch đệch đệch đệch …
“Ý của anh là muốn chuyển căn nhà này thành của tôi?” Ninh Thư có chút không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm An Húc Thần.
Vì không muốn trả tiền, nên hắn để cho chứng từ bất động sản chỉ có tên của một mình cô.
“Cứ vậy đi, mai chúng ta tới ngân hàng làm thủ tục.” An Húc Thần giải quyết dứt khoát.
Ninh Thư lắc đầu, “Tôi đã nghĩ việc gì cũng đã gặp qua trên đời, những cuối cùng vẫn thua trên tay anh.”
Ninh Thư thật sự phục sát đất.
Ninh Thư nhếch nhếch khóe miệng, mỉm cười nói: “Anh vui là được rồi.”
An Húc Thần đẩy bát, “Tôi không thích ăn mì.” Nói xong lập tức đứng dậy đi vào phòng.
À, không thích ăn mì chứ gì, Ninh Thư trực tiếp đổ mì đi, thích ăn thì ăn, mà bà đây có đổ đi cũng không cho mày ăn nữa.
Ninh Thư dọn dẹp phòng bếp một chút, nghe được tiếng chuông cửa ‘ leng keng ’, Ninh Thư mở cửa thì thấy một nhân viên giao hàng trong tay cầm một bọc đồ ăn nhanh.
Không ăn mì, nên gọi cơm hộp à.
“Anh chờ chút.” Ninh Thư nói với nhân viên giao hàng.
Ninh Thư không trả tiền, lúc An Húc Thần trả tiền rất bực mình.
P/s: mị chỉ thích làm công tác beta:"<