Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1178 : Bạch hồ 10

Ngày đăng: 06:58 30/04/20


Dịch: Moringa



“Sư huynh, chỗ này có linh khí dao động, nhất định có bảo vật trong này.”



“Không ngờ tới ở nơi khỉ ho cò gáy này lại có nhiều thứ tốt tới vậy.”



Ninh Thư nghe thấy tiếng người nói chuyện trước động, trong lòng tức khắc muốn chửi thề.



Đây có phải "họa vô đơn chí" trong tuyền thuyết hay nhắc tới không?!



Bên kia Ôn Học đuổi giết, bên này lại mọc lên thêm một đám tu sĩ.



Ninh Thư không nhịn được mà quay đầu nhìn về phía Ôn Lương, thằng nhóc này thật sự nắm giữ mệnh thiên sát cô tinh đấy à.



Xui thấy bà cố luôn.



“Chạy.” Ninh Thư lạnh giọng ra lệnh cho Ôn Lương, “Ra khỏi cửa hang phải chạy thẳng.”



Ninh Thư cùng Ôn Lương vọt ra khỏi hang động.



Phía trên cửa hang có hai tu sĩ đang ngự kiếm phi hành, bỗng nhìn thấy một người, một hồ ly vọt ra từ trong động.



Advertisement / Quảng cáo



“Sư huynh, nó chính là con hồ ly đã cướp hỏa diễm quả.” Một tu sĩ chỉ vào Ninh Thư.



“Đuổi theo.” Một tu sĩ khác âm trầm nói.



Hai kẻ ngự kiếm phi hành bay về phía Ninh Thư và Ôn Lương.



Ôn Lương mới tu luyện tuyệt thế võ công, tuy thân thể nhẹ như yến, chạy nhanh như bay, nhưng vẫn không so nổi với tu sĩ ngự kiếm phi hành.



Rất nhanh Ôn Lương và Ninh Thư đã bị hai tên tu sĩ chặn lối.



“Giao quả hỏa diễm ra đây.” Một tên tu sĩ lạnh giọng nói, tiếng nói của hắn vang vọng bên tai Ninh Thư và Ôn Lương.



Khiến người nghe được cảm thấy chấn động, cực kỳ khó chịu.



Ôn Lương vẫn chỉ là một đứa trẻ, bị hai tiên nhân vây quanh, lập tức sợ hãi, lại nghĩ về trái cây hôm qua Tiểu Hắc đưa mình ăn, lập tức ngậm chặt miệng không nói lời nào.



Ninh Thư gồng thân hình, lông toàn thân dựng lên nhìn chằm chằm hai tên tu sĩ.



Rõ ràng có ba tên, hiện giờ lại chỉ có hai, có lẽ một tên trong số chúng đã gặp bất trắc rồi.



Nói không chừng còn là do hai kẻ này xuống tay ấy chứ.




Ninh Thư rít gào một tiếng đầy sát khí, nhe răng múa vuốt đầy hung ác với mấy con chó mực.



Tức khắc mấy con chó sợ hãi kêu rên, kẹp chặt đuôi chạy tán loạn, ngay cả người cũng không kéo được chúng nó.



Ngược lại mấy người nọ còn bị chúng nó kéo chạy, bị lôi đi sấp mặt dưới tuyết không dậy nổi.



Trong lúc nhất thời người ngã ngựa đổ.



“Lũ phế vật.” Hai tên tu sĩ trông thấy nhóm người toán loạn, không nhịn được mà chửi mắng.



Người phàm đúng là người phàm.



Ninh Thư cũng không biết Ôn Lương chạy đến đâu rồi.



Đối phó với hai tu sĩ, làm Ninh Thư vô cùng mất sức.



“Nghiệt súc.” Tu sĩ mặt gầy tính tình táo bạo, lập tức nổi cáu, thi triển một con hỏa long vọt tới chỗ Ninh Thư.



Tên tu sĩ mặt gầy tu luyện công pháp hệ hỏa, bảo sao khó ở tới vậy.



Advertisement / Quảng cáo



Ninh Thư tuy đã tránh được hỏa long, nhưng vẫn có những tia lửa liếm trên người, một mảng lông bị cháy đen, tỏa ra mùi khét khó ngửi.



“Không cần để ý tới con súc sinh ấy, đuổi theo thằng nhãi kia kìa.” Tu sĩ mi dài đánh tan mấy khí kình hình rồng, khí kình sau đó lại trở về trong đan điền Ninh Thư.



Ninh Thư mỏi mệt, nhưng kiên quyết không thể để hai người này đuổi kịp Ôn Lương.



Cô đúng là bà mẹ già lo cho con nhỏ mà.



Ninh Thư điên cuồng vận hành tuyệt thế võ công, đem linh khí hấp thu vào trong thân thể áp súc thành dạng chất lỏng, một con rồng nước từ sau lưng Ninh Thư từ từ dâng lên.



Con rồng nước ngửa mặt lên trời rít lên, thân thể cao lớn quét về phía hai người kia.



Hai người cùng nhau chống đỡ rồng nước, giơ kiếm chặt đứt thân hình rồng nước, nhưng ngay sau đó, chỗ bị chém lại khôi phục như lúc ban đầu.



Gân mạch toàn thân Ninh Thư đau đớn, đột nhiên áp súc linh khí, làm kinh mạch vặn vẹo vô cùng.



Ninh Thư không nghĩ sẽ liều mạng cùng hai tên này, nhân lúc chúng còn bị rồng nước quấn lấy, nhanh như chớp đuổi theo hướng Ôn Lương đã chạy trốn.



Bởi vì chủ nhân rời xa, khí thế rồng nước dần yếu đi, cuối cùng hóa thành linh khí.



P/s: he he