Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1288 : Tinh tế 28

Ngày đăng: 22:18 27/06/20


Dịch: Gin



Ninh Thư bị đưa tới một phòng.



“Chị.” Alvis gọi Ninh Thư qua cửa kính.



Ninh Thư ngồi đối diện Alvis.



Không biết vì sao, Ninh Thư có cảm giác như đang được thăm tù.



Cuối cùng thì cô đã gây ra nghiệp gì?



Alvis nói: “Chị, chị đừng nóng vội, em sẽ cứu chị ra ngoài.”



Ninh Thư trấn định nói: “Chị không thấy có nhiều hy vọng, em có thể chế tạo cơ giáp giúp chị không?”



Chuyện này toàn bị trì hoãn, cũng không biết có thể trở thành cơ giáp sư tài năng được không nữa.



Vận mệnh nhiều chông gai dễ sợ.



“…… Giờ cơ giáp không phải vấn đề quan trọng, phải ra được khỏi đây trước đã.” Alvis gắt gao nhíu mày nói.



Trong đầu Ninh Thư rất rõ ràng, muốn đi ra ngoài cũng không có hy vọng lớn, cho dù có Jeffrey.



Jeffrey nhiều nhất chỉ có thể giữ được Alvis, vẫn là bởi vì Alvis không có lực tinh thần, người của quân đội sẽ cho Jeffrey thể diện.



“Giúp chị làm một cái cơ giáp đi.” Ninh Thư nói.



“Được.”



Alvis bất đắc dĩ nói: “Không nghĩ tới phi thuyền lại là của tinh cầu Omega.”



“Nếu biết trước, chúng ta sẽ không tới Omega.”



“Đám người cao cấp của Omega chắc chắn có kế hoạch gì đó, đời trước chị cũng không thể tiếp xúc được với văn kiện cơ mật phía trên được, nên cụ thể thế nào cũng không nắm rõ.” Alvis nói.



Ninh Thư nói: “Chị sẽ nghĩ cách, giờ em phải tự bảo vệ mình thật tốt.”



Bởi vì hết giờ nói chuyện, Ninh Thư không có cách gì ở lại nói chuyện tiếp với Alvis, bị áp tải về phòng tạm giam.



“Ta còn cho rằng cô sẽ không trở lại?” Tiểu Thảo nói.



Ninh Thư ngồi dưới đất, dựa vào người Tiểu Thảo, tới gần tai Tiểu Thảo, giọng như muỗi kêu nói: “Nếu không, chúng ta chơi lớn một phen.”



“Thế nào mới tính là lớn?” Mắt Tiểu Thảo phát sáng.



Một lúc sau, Ninh Thư nghe thấy tiếng gào thét thống khổ tới cực điểm, rồi dần dần yếu đi. Lúc bước ra khỏi cửa, thất khiếu của người vừa nãy chảy máu, khuôn mặt vô cùng vặn vẹo.



Bộ ngực hơi phập phồng, nhìn dáng vẻ hít vào thì nhiều thở ra thì ít, không sống được bao lâu.



Đây là do lực tinh thần bị tước đoạt?



Thảm trạng của người đàn ông này khiến đám đông hỗn loạn, những người bị đưa tới nơi này cực kỳ sợ hãi, muốn chạy trốn, khiến cho đám đông xôn xao.



Nhưng tất cả cửa đã bị đóng lại, đây là một không gian kín, hơn nữa chung quanh có rất nhiều thủ vệ.



Bất cứ ai muốn chạy trốn đều bị ném vào trước.



Tiếng gào thét thống khổ chói tai và rên rỉ hết đợt này đến đợt khác vang lên.



Cứ như vậy, chúng cướp đoạt đi lực tinh thần và mạng sống của họ.



Cứ như lấy búa đập trứng gà vậy, không có bao nhiêu người có thể may mắn tránh được.



Quả thực như luyện ngục giữa chốn nhân gian, mặt Ninh Thư trắng bệch.



Tiểu Thảo trốn sau lưng Ninh Thư, kéo góc áo của Ninh Thư, “Bọn họ muốn làm cái quái gì thế?”



“Không biết, nhưng chắc chắn là phải có lợi ích gì đó, lực tinh thần bị cướp sẽ được chuyển tới chỗ nào?” Ninh Thư nhìn chung quanh.



Ninh Thư quay sang nhìn Tiểu Thảo: “Có lẽ, đầu não cua Omega là vật thể sống.”



“Không có khả năng, ta không có cảm giác sinh mệnh dao động.” Tiểu Thảo lập tức lắc đầu nói.



“Có lẽ là một hình thức tồn tại sinh mệnh kiểu khác.” Ninh Thư nhún vai, tựa như ma quỷ, cho dù không có thân thể, nhưng cũng là một loại sinh mệnh.



Ninh Thư vừa mới quan sát một phen, thiết bị của thứ này cực kỳ cũ nát, mà đầu não này dường như đã tồn tại rất lâu rồi, đến nỗi bao nhiêu lâu, Ninh Thư cũng không biết nữa.



Một vị diện muốn trở thành vị diện cao cấp, cần phải trải qua thời gian rất rất rất dài.



Có lẽ đầu não bày là đồ vật của một văn minh siêu cấp nào đó được lưu truyền lại.



Trước khi nền văn minh bị tàn phá, dư lại thứ gì đó được tinh cầu Omega nhặt lại sử dụng.



Công nghệ của tinh cầu Omega dẫn đầu Tinh Tế, rất nhiều đột phá công nghệ đều từ tinh cầu Omega truyền ra.



“Nói cái gì, đi vào.” Ninh Thư bị đẩy vào trong.



Ninh Thư quay đầu nhìn người đẩy mình, mặt không cảm xúc nói: “Đẩy ai đấy, sao cứ thích động tay động chân?”



Người đẩy Ninh Thư tức khắc sửng sốt, chưa thấy người nào tới đây dám nói như vậy, chẳng còn bao lâu nữa sẽ chết, còn có thể như vậy.



“Ha hả……” Đối phương cười lạnh một tiếng.



“Cười cái em gái mày, âm dương quái khí, Tiểu Thảo, quất hắn cho chị.” Ninh Thư nhìn Tiểu Thảo nói.



“Được.” Tiểu Thảo lập tức vươn tay, nhảy dựng lên bạch bạch bạch quật lên mặt tên kia.