Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 133 :

Ngày đăng: 06:44 30/04/20


Edit: Akito



Sau cùng Tư Đồ Kình Vũ tức giận xốc bàn ăn, đồ ăn cùng chén đĩa trên mặt bàn lộn tùng phèo rớt xuống đầy đất, mảnh sứ vỡ nát, các loại thức ăn súp canh hỗn tạp chung một chỗ, một đống bừa bộn.



Ghê lắm, sức lực lớn rất giỏi a, lão nương luyện thành Tuyệt Thế Võ Công cũng có thể xốc bàn.



“Canh giữ cái sân này cho tốt, không được đưa đồ ăn vào bên trong.” Tư Đồ Kình Vũ hướng thị vệ canh cửa gào thét, sau đó xoay đầu lại hướng Ninh Thư âm thanh lạnh lùng nói: “Nếu không muốn ăn, về sau cũng đừng ăn.”



Ninh Thư phi thường kiêu ngạo mà ‘hừ’ một tiếng, ánh mắt nhìn vào Tư Đồ Kình Vũ, mang theo xem thường cùng thương hại.



Hơi thở khắp người Tư Đồ Kình Vũ đều bạo động lên, âm đức nói: “Ngươi là không muốn đôi mắt này, dám dùng ánh mắt như vậy nhìn vào bổn tướng.”



Tư Đồ Kình Vũ cười lạnh nói: “Đều nói đã đạt được thân thể của nữ nhân, liền có thể đạt được tâm của nữ nhân, đừng nhìn ngươi bây giờ kiêu ngạo như vậy, đợi đến lúc bổn tướng thượng ngươi, ngươi về sau sẽ khóc lóc hô hào nói bổn tướng thượng ngươi.”



Ninh Thư: …



Tư Đồ Kình Vũ đi đến chỗ Ninh Thư, trong mắt mang theo cường thế, hiển nhiên là muốn cường Ninh Thư, sắc mặt Ninh Thư bất biến mà nhìn Tư Đồ Kình Vũ, nhàn nhạt nói: “Trên người của ngươi đều là mùi đồ ăn cơm thừa.”



Vừa rồi thời điểm Tư Đồ Kình Vũ xốc cái bàn, nước canh vung đầy trên người của hắn.



Sắc mặt Tư Đồ Kình Vũ tái nhợt, “Mộc Yên La, ngươi một lần lại một lần khiêu chiến lòng kiên nhẫn của bổn tướng, bổn tướng sẽ khiến ngươi trả giá đắt.” Dứt lời liền xoay người rời đi.



Ninh Thư bĩu môi, thật là một người có lòng tự tôn tự đại cực độ, đồng thời cũng là một người cực độ tự ti.



Tư Đồ Kình Vũ không cho người đưa cơm và thức ăn đến Tú Lâu, quả nhiên vài ngày sau đều không có ai đem thức ăn vào, Ninh Thư và Nguyệt Lan liền mỗi ngày ăn bánh bao, có đôi khi ám vệ mặt chữ điền sẽ mang một ít thức ăn đến.



Ngày tháng Ninh Thư trôi qua rất thoải mái dễ chịu.



Tư Đồ Kình Vũ vốn tưởng rằng Mộc Yên La nữ nhân này sẽ quay lại cầu hắn, nhưng thời gian vài ngày đều không có tới, nhìn thấy Ninh Thư tung tăng nhảy nhót, Tư Đồ Kình Vũ cười lạnh một tiếng, nữ nhân này còn có một tên ám vệ nhỉ.



Tư Đồ Kình Vũ tràn ngập ác ý nói: “Nếu như bổn tướng giết ám vệ của ngươi, ngươi còn có cái gì dựa vào?”
Lạc Quân Diễm nhìn thấy Ninh Thư, trong mắt tràn ngập kinh diễm, ánh mắt bá đạo mà triền miên, còn có một loại quyết tâm nhất định phải có được.



Không nghĩ đến nữ nô này lại xinh đẹp như thế, quả thực là khuynh quốc khuynh thành, khó trách Tư Đồ Kình Vũ không muốn tặng nàng cho hắn.



“Khụ khụ, ngươi còn nhớ bổn vương sao?” Lạc Quân Diễm mở miệng hỏi, đi đến trước mặt Ninh Thư, trên người mang theo một cỗ long duyên hương, còn mang theo hơi thở cường thế của nam nhân, khiến cho lòng người rung động.



Trang phục hiện tại của Ninh Thư rất cao quý lãnh diễm, nhưng khi mở miệng chính là thanh âm vô cùng thô dát, “Ngươi là ai?”



Lạc Quân Diễm nghe thấy thanh âm thô dát như thế, sững sờ, cảm giác không khỏe lắm, người xinh đẹp như vậy, nên có một thanh âm nhu hòa, mềm mại như nước, vũ mị đa tình, uyển chuyển du dương…



“Giọng nói của người sao lại thế này? Từng chịu tổn thương?” Lạc Quân Diễm cau mày hỏi, “Không cần lo lắng, bổn vương sẽ giúp ngươi chữa khỏi cổ họng.”



Ninh Thư nhướng mày, không nói gì.



Lạc Quân Diễm thấy Ninh Thư không nói lời nào, ân cần nói: “Ngươi đã quên, bánh bao, ngươi còn nhớ 



chuyện bánh bao không? Chúng ta từng gặp ở tiệm bánh bao.”



Ninh Thư bĩu môi, thời điểm ở tiệm bánh bao, nàng căn bản không có chút hình tượng, Lạc Quân Diễm làm sao lại xác định đó là nàng?



Quả nhiên là nhìn trúng vẻ đẹp của Mộc Yên La, nhưng sau khi đạt được thì vứt bỏ như cọng rơm cái rác, cường bạo, ngược tình, không có gì là không chơi, cơ bản thời điểm Mộc Yên La tới đại di mụ chính là thời gian chuyên chúc của Lạc Quân Diễm, khẩu vị thật sự quá đặc biệt.



“Ngươi lui xuống.” Tư Đồ Kình Vũ hướng Ninh Thư lạnh lùng nói.



Ninh Thư vẫn không nói gì, Lạc Quân Diễm mở miệng nói: “Tư Đồ Kình Vũ, hôm nay bổn vương tới đây là muốn mang nàng đi.”



Tư Đồ Kình Vũ cười lạnh, “Vương gia, hiện tại nàng là người của bổn tướng quân, ngươi kiên quyết muốn đoạt sao?”



A ha ha, bây giờ là muốn tranh đoạt nàng sao?