Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 146 :

Ngày đăng: 06:44 30/04/20


Edit: Akito



Tề Sanh uy nghiêm nói với Ninh Thư, “Ngươi trước lui xuống, nơi này không cần ngươi hầu hạ.”



Ninh Thư vẫn hơi do dự, Tề Sanh lãnh đạm nói: “Lui xuống, không nghe thiếu gia nói sao, có phải muốn bị bán đi hay không?”



Ninh Thư hai lời chưa nói liền xoay người rời đi, lúc này Tề Sanh mới nói với Lý Vũ Phỉ: “Vũ Phỉ muội ngàn vạn không cần nghĩ nhiều, nha đầu này chân tay vụng về, luôn gây ra chuyện, ta như thế nào cam lòng đuổi muội đi đây, muội cũng biết tâm ý của huynh mà.”



Lúc này Lý Vũ Phỉ mới tươi cười, hỏi: “Vì sao nha hoàn này chân tay vụng về, Sanh ca ca còn lưu nha đầu này ở bên người vậy, hơn nữa trên người nha hoàn này có một cỗ mùi lạ, Sanh ca ca cũng có thể chịu đựng sao?”



Tề Sanh có chút nói không nên lời, hắn lưu nữ tử này ở bên người bởi vì nàng có thể là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ Mộc Yên La, gặp được mặt hàng cực phẩm như thế, đương nhiên Tề Sanh sẽ không từ bỏ, mặc dù trong lòng hắn có Lý Vũ Phỉ, nhưng nam nhân mà, thích nếm thử những thứ mới mẻ.



“Sanh ca ca vì gì không trả lời Vũ Phỉ?” Lý Vũ Phỉ cau mày.



Tề Sanh nắm thật chặt tay Lý Vũ Phỉ, thâm tình nói: “Vũ Phỉ, chẳng lẽ muội vẫn chưa nhìn ra sao, vì cái gì cứ mãi hỏi huynh vấn đề này, trong lòng huynh từ trước tới nay đều chỉ có muội, đời này huynh chỉ muốn muội trở thành thê tử của huynh.”



Lý Vũ Phỉ ngượng ngùng cúi đầu, không nói gì, tinh thần Tề Sanh kích động, cúi đầu hôn Lý Vũ Phỉ, sau đó bắt đầu cảnh tượng củi khô bốc lửa.



Đi nửa đường Ninh Thư phát hiện khăn tay của mình bị rớt, vì thế quay trở lại đường cũ tìm khăn tay, cái khăn tay này có hương vị chính tông nhất, ném đi thì thật đáng tiếc.



Ninh Thư vừa mới đi vào trong sân đã nghe được động tĩnh trong phòng, nàng đứng hình trong tức khắc, vừa rồi không phải còn đang ăn cơm sao, hiện tại như thế nào đã leo lên giường, hơn nữa Lý Vũ Phỉ mới đến Tề phủ hôm nay, làm sao không chút rụt rè liền lăn thành một đoàn với nam chủ.



Quả nhiên thế giới thịt thì không có logic, đối với Lý Vũ Phỉ, chỉ cần bắt được Tề Sanh là có thể giúp gia tộc vượt qua nguy cơ, nhưng cuối cùng lại yêu Tề Sanh.



Đây là cốt truyện, định nàng phải tới bắt gian đây mà, Ninh Thư vuốt cằm, nàng nên bắt gian thế nào đây?



Ninh Thư lặng lẽ đi vào phòng, đến bên mép giường, hai người trên giường đang chiến đấu hăng hái, căn bản không chú ý có một người đứng bên cạnh.
“Hừ, người ta không bao giờ muốn lý lẽ với cô nữa.” 2333 ẩn thân.



Bên ngoài Ninh Thư và 2333 khẩu chiến, bên trong Tề Sanh và Lý Vũ Phỉ cũng đang nói chuyện.



“Sao lại như vậy, Sanh ca ca, thế nào không ngóc dậy nổi nữa.”



“Muội thử dùng miệng xem.” Giọng nói Tề Sanh có chút nôn nóng.



Ninh Thư xuyên qua cửa sổ nhìn tình huống bên trong, Tề Sanh quỳ trên giường, Lý Vũ Phỉ đang cố gắng trêu chọc, nhưng tiểu Tề Sanh vẫn mềm nhũn như bông.



“Sanh ca ca, chuyện này không hay lắm đâu, Vũ Phỉ chưa từng thử qua.” Lý Vũ Phỉ hết sức ngượng ngùng nói.



Nhưng sắc mặt Tề Sanh vô cùng không tốt, trực tiếp đè đầu Lý Vũ Phỉ, ấn nàng vào phía dưới của mình.



Cảnh tượng sau đó rất bẩn, Ninh Thư dụi dụi đôi mắt, tiếp tục xem.



Nhưng cực kỳ tiếc nuối hơn là, trải qua nỗ lực của Lý Vũ Phỉ, tiểu Tề Sanh vẫn không lên nổi, Ninh Thư yên lặng suy nghĩ, chắc không phải dọa hắn đến liệt dương rồi đi.



A di đà phật, ít nhiều nữ nhân sẽ không bị hắn độc thủ nữ.



Tiểu huynh đệ không có cảm giác gì, khiến cho lòng Tề Sanh vừa tức vừa sợ, đẩy Lý Vũ Phỉ trước mặt ra, vẻ mặt Lý Vũ Phỉ kinh ngạc, ủy khuất kêu lên “Sanh ca ca.”



Ninh Thư trông thấy khuôn mặt Tề Sanh xanh mét, còn phải an ủi Lý Vũ Phỉ, trong lòng Ninh Thư liền vô cùng sảng khoái.



“Vũ Phỉ, hôm nay huynh hơi mệt.” Tề Sanh nói cho có lệ, hôn một cái trên đỉnh đầu Lý Vũ Phỉ, sau đó liền bắt đầu mặc quần áo vào.