Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 158 :
Ngày đăng: 06:44 30/04/20
Edit: Akito
Thôn bá không chịu nổi Ôn Như Họa luôn chỉ chỉ trỏ trỏ hắn, giống như hắn làm chuyện người người oán trách vậy, tựa như hắn chính là trọng tài, coi mình thành đại anh hùng, người bất khuất chống lại thế lực hung ác.
Thôn bá muốn Mộc Yên La, chẳng qua vì muốn làm Ôn Như Họa mất mặt, ở địa bàn của hắn cư nhiên lại dám kiêu ngạo như vậy.
Ôn Như Họa tức giận muốn chết, thế nên cũng oán hận lây Mộc Yên La, ở buổi tối ngày nọ trực tiếp cường Mộc Yên La, mỹ danh nói rằng nếu ngươi thấy thiếu nam nhân ta liền đại phát từ bi thỏa mãn ngươi.
Nhưng Ôn Như Họa rất chán ghét Mộc Yên La, sau đó lại biết Mộc Yên La không còn là xử nữ, càng thêm khinh thường, hấp tấp làm xong việc, thời điểm kéo quần lên còn không quên khinh thường Mộc Yên La nằm trên giường đất sống không bằng chết.
Thượng Mộc Yên La xong, khi Ôn Như Họa đối mặt với thôn bá liền có vẻ lẽ thẳng khí hùng, ưỡn ngực thẳng lưng, ngươi là thôn bá thì sao, cho dù thượng được Mộc Yên La, chẳng qua cũng chỉ là giày rách mà hắn thượng qua.
Mộc Yên La hoàn toàn không nghĩ tới mình đã bị hủy dung, cư nhiên vẫn là vận mệnh như vậy, vẫn phải bị nam nhân đối xử như thế, nháy mắt Mộc Yên La sinh ra ý nghĩ muốn chết.
Mộc Yên La trực tiếp treo cổ tự tử, nhưng lại bị Ôn Như Họa cứu, Ôn Như Họa uy hiếp Mộc Yên La nếu như còn tự tử, sẽ đưa nàng cho thôn bá, cho dù là thi thể cũng muốn tặng cho thôn bá chà đạp.
Mộc Yên La bị dọa không dám lại đi tìm cái chết, cứ sinh hoạt cùng Ôn Như Họa như trước.
Cô nam quả nữ ở chung một mái nhà, hơn nữa hai người đã đâm thủng giấy cửa sổ rồi, thỉnh thoảng Ôn Như Họa sẽ triền miên với Mộc Yên La, khiến Ôn Như Họa cảm thấy cực kỳ sảng khoái, nhưng trong lòng hắn Mộc Yên La chẳng qua chỉ là một kỹ nữ tùy thời có thể giải quyết nhu cầu sinh lý của mình, chưa từng đặt
Mộc Yên La ở vị trí ngang hàng.
Ninh Thư đau răng tựa như hít thở, cảm thấy Mộc Yên La đi đến nơi nào đều rơi vào tình cảnh nằm không cũng trúng đạn, sau đó người chịu khổ chính là Mộc Yên La.
Ninh Thư: …
Ninh Thư cảm thấy phương thức tư duy của Ôn Như Họa rất là kỳ lạ, người thật sự có khí phách sẽ không lên xe, chẳng lẽ hắn cho rằng ngồi bên ngoài là hành động có khí phách.
Hay là thói quen tìm đủ loại lý do cho hành động của mình?
Ninh Thư trợn trắng mắt, buông rèm xuống, cách tấm rèm nói chuyện với Ôn Như Họa, “Biểu ca, sao huynh đi hái thuốc, huynh bây giờ ngay cả tiền bốc thuốc cũng không có sao? Hà tất phải tự làm khổ mình đi hái thuốc như vậy?”
“Đinh, giá trị ngược +10, trước mắt giá trị ngược là 50.”
Ninh Thư nhướng mày, lại làm Ôn Như Họa tổn thương rồi, thân phận biểu muội này quả thực chính là đại sát khí, tùy tiện nói một câu xem thường khả năng liền làm nội tâm biểu ca thư sinh tạo thành tổn thương.
Ôn Như Họa hừ lạnh một tiếng, ngữ khí hàm chứa châm chọc, “Sinh hoạt của bọn ta những người dân thấp cổ bé họng sao có thể so sánh với quý phu nhân như ngươi, quý phu nhân có thể hiểu không, tuy rằng ta nghèo nhưng là tay làm hàm nhai, chung quy hơn ít người thất tín bội nghĩa, tạm thời phú quý thoải mái, ngươi nếu nhìn không quen, tại sao còn muốn đi theo ta.”
Chậc chậc, thấy tên này nói được đại nghĩa lăng thiên như thế, nếu như không phải có giá trị ngược, Ninh Thư cũng cho rằng trong lòng Ôn Như Họa thật sự không thèm để ý đây đó.
Phỏng chừng trong lòng Ôn Như Họa để ý muốn chết, vị hôn thê bởi vì vinh hoa phú quý vứt bỏ hắn, tiền tài và quyền thế chính là nỗi đau trong lòng Ôn Như Họa, muốn đạt được, lại phi thường bài xích, lòng tự trọng rất cao.
Ninh Thư lại trợn trắng mắt, cảm thấy đầu óc đọc một bụng sách cũng không được bình thường, đều nói đọc sách sáng suốt, nhưng Ninh Thư cảm thấy Ôn Như Họa càng đọc càng cổ hủ, người ta đọc sách hấp thu đều là tinh hoa, Ôn Như Họa đọc sách hấp thu đều là bã đậu.
Nói Ôn Như Họa bụng đầy kinh luân thật ra là cất nhắc hắn, chẳng qua lớn lên có bộ túi da tốt, mang theo khí chất yếu ớt văn nhã của thư sinh, không giống với kiểu nam chủ tàn khốc điên khùng chảnh chọe khác.