Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 17 : Kẻ thù gặp mặt

Ngày đăng: 06:42 30/04/20


Tóm lại, Ninh Thư trải qua toàn bộ phương vị đả kích không góc chết của Giáo Y, thành công biết rõ chính mình giống chất thải công nghiệp đến cỡ nào.



Ninh Thư rời khỏi phòng Giáo Y, đi dạo trong hoa viên trường học, nhìn những đóa hoa xinh đẹp này, cô có thể một lần nữa sống lại thật tốt.



“Này, cô kia, cô là ai, cô ở nơi này làm gì?” Sau lưng một đạo âm thanh cương quyết bướng bỉnh vang lên, khiến Ninh Thư bị dọa sợ.



Quay người liền nhìn thấy Lãnh Ngạo Lãnh vương tử đứng cách đó không xa, giương cằm tự phụ, cao cao tại thượng nhìn cô.



Tay Lãnh Ngạo nhét ở trong túi quần, nhìn Ninh Thư, bộ dáng quả thực vô cùng khốc huyễn*, nhưng là không biết vì cái gì, Ninh Thư thấy hắn như vậy, cảm thấy vui trong lòng a.



Khốc huyễn: lóa mắt.



“Này, tôi đang nói chuyện với cô đấy, chẳng lẽ cô không biết nơi này không thể vào sao?” Lãnh Ngạo thấy bộ dạng ngơ ngác của Ninh Thư, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét.



Ninh Thư ah lên một tiếng, liền định rời đi, cô cũng chẳng muốn cùng thằng ngốc Xoa Vương tử này nói cái gì, càng sẽ không cùng hắn tranh luận điều gì.



Nói chính xác, người sáng lập Ace so với Lãnh Ngạo ba cái vương tử này gia thế bối cảnh còn mạnh hơn, nhưng lại không có giống bọn hắn náo động như thế, người ta chính là sống theo kiểu không phô trương đấy.



Lãnh Ngạo nhìn thấy Ninh Thư trực tiếp bỏ đi, hình như là không có nhìn đến mình, trong lòng Lãnh Ngạo thoáng không vui, bình thường ở nơi nào cũng bị người ta theo đuổi, đột nhiên bị người khác đối đãi như vậy, trong lòng Lãnh Ngạo rất không thoải mái.



Lãnh Ngạo kéo cánh tay Ninh Thư, tức thì như bắt được chó, ném tay của cô đi, ghét bỏ mà nhìn Ninh Thư, thanh âm lạnh lùng nói: “Cô đây là cái thái độ gì?”



Ninh Thư giật giật khóe miệng, nhìn Lãnh Ngạo, mình cũng nhẹ nhàng lăn đi, hiện tại lại đem mình túm lại, còn bày một bộ biểu tình ‘Cô khiến lão tử khó chịu’.



Ninh Thư cũng choáng váng, người này là bệnh nhân tâm thần a, quả thực là cố tình gây sự, cô rốt cuộc nên làm như thế nào.



“Cô bị câm sao? Tôi là đang nói chuyện với cô đấy.” Lãnh Ngạo chán ghét nhìn Ninh Thư, “Nhớ kỹ, chỗ này không phải là nơi cô được phép tới, một mảnh hoa viên này cùng biệt thự đối diện, cô không thể bước vào, nhớ lấy, đồ hạ đẳng”



Ai ôi!!!, tính tình cô bạo phát rồi nhé, Ninh Thư thật muốn móc súng lục ra bắn vỡ sọ tên này.




Ninh Thư cũng choáng váng, thân thể không tốt còn muốn gượng dậy tới tham gia yến hội sinh nhật.



An Dung hiển nhiên cũng biết rõ mình bây giờ sắc mặt rất khó coi, lại thấy Ninh Thư nhìn mặt mình, An Dung thoáng chốc liền bạo phát, hung ác nói: “Nhìn cái gì, tôi sẽ không quên cô vũ nhục cùng khi dễ tôi.”



Ninh Thư sao có thể còng lưng vác cái oan ức này, nói: “Cô nói cho rõ ràng, tôi căn bản không có động thủ, nguyên nhân chính là ở Lăng Tuyết, cô mới bị thương, làm quái gì lại trách mắng lên đầu tôi.”



An Dung ngây ra một lúc, nói: “Lăng Tuyết vốn cũng không phải cố ý, hơn nữa cậu ấy căn bản không có động thủ với tôi.”



“Tôi cũng không có động thủ với cô, tôi hiện tại đứng ở trước mặt của cô, nếu tôi có năng lực như Lăng Tuyết, sớm đã đem cô quay trở lại nằm trên giường bệnh viện rồi.”



“Dù sao Lăng Tuyết sẽ không đối xử với tôi như vậy, cô thiếu ở chỗ này châm ngòi ly gián đi, nói cho cô biết, tôi sẽ không tin tưởng cô đâu.” An Dung kiên định nói.



Ninh Thư: …



Vì làm nổi bật mị lực của nhân vật chính, lại có thể để cho chỉ số thông minh của pháo hôi phối hợp diễn thấp đến vô cùng, sự tình rõ ràng như vậy bày ra trước mặt An Dung, An Dung có chết cũng không trông thấy.



Nữ chính luôn luôn đúng, nếu nữ chính sai thì là do thế giới đó sai.



“Tùy cô, cô thích tin hay không thì tùy.” Ninh Thư bước qua An Dung, định đi vào.



An Dung vươn tay giữ chặt Ninh Thư, Ninh Thư xoay đầu lại nhìn cô ta, nói: “Thế nào, muốn đánh nhau?”



An Dung kiêu căng nhìn thoáng qua Ninh Thư, trả lời: “Tôi mới sẽ không ở sinh nhật Lãnh vương tử náo loạn, còn có, cô xác định tôi bị thương là bởi vì Lăng Tuyết?”



“Đương nhiên, nếu như tôi cũng sở hữu dị năng giống như Lăng Tuyết, thì tôi đã sớm đem cô phế đi, báo thù rồi.” Ninh Thư xem thường nói.



An Dung cũng yêu thích Lãnh vương tử, Ninh Thư thật không nghĩ ra, chẳng lẽ cô ta không ghen ghét việc Lãnh vương tử thích Lăng Tuyết sao, ngược lại còn làm chó săn cho Lăng Tuyết, phải biết rằng nguyên chủ Lâm Giai Giai chính là ghen tị đến phát điên.