Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 170 :

Ngày đăng: 06:45 30/04/20


Edit: Akito



Trước không nói bộ dạng Ôn Như Họa như heo đợi làm thịt bị kéo vào động phòng, đến nỗi tình huống động phòng bên trong Ninh Thư cũng không biết sẽ là kiểu chiến đấu gì đây.



Ninh Thư cảm thấy Hà Tiểu Hoa nên kiềm chế một tí, dù sao vết thương trên bụng Ôn Như Họa vẫn chưa khỏi hẳn.



Ăn xong bữa trưa hỉ yến ở nhà trưởng thôn Ninh Thư liền định quay về căn nhà tranh.



“Mỹ nhân.” Hà Đại Hoa nhảy xuống từ sườn đất bên trên, ra vẻ ưu nhã mở quạt ra phẩy phẩy, Hà Đại Hoa nói: “Mỹ nhân, ngươi xem Ôn Như Họa cũng đã thành thân với muội muội ta rồi, chúng ta có phải cũng nên thành thân luôn không, ta và ngươi quả thực chính là duyên trời tác hợp, thân càng thêm thân mà.”



Ninh Thư chỉ có một chữ: “Lăn.”



“Mỹ nhân, đừng như thế, bây giờ muội muội ta đã thành thân rồi, phụ thân ta sẽ nhìn chằm chằm ta, cuộc sống của ta sẽ rất khổ sở.” Hà Đại Hoa đuổi theo Ninh Thư, “Chẳng lẽ nam tử như ta đây không xứng với ngươi.”



Ninh Thư nhìn Hà Đại Hoa, “Cút xa một chút.”



Hà Đại Hoa sờ mũi, “Ngươi có thể dịu dàng một chút không? May là lòng dạ ta rộng lớn, bằng không đã sớm bị ngươi tổn thương.”



Ninh Thư thấy Hà Đại Hoa miệng lưỡi ba hoa, khinh thường nói: “Nếu gặp được một cô nương xem lời nói của ngươi là thật, coi ngươi làm sao bây giờ.”



Hà Đại Hoa phẩy phẩy cây quạt, ha hả nói: “Vậy càng tốt, nếu tin thật, ta liền được thành thân, ta không phải giăng lưới nữa nhỉ.”



Ninh Thư: Lăn con bê.



Ninh Thư đã có ý định rời khỏi nơi này, dù sao Ôn Như Họa cũng đã tìm được hạnh phúc, về sau nên lăn giường đất với Hà Tiểu Hoa, sau đó sinh một thằng nhãi con, không có quan hệ gì với nàng nữa rồi.



“Đúng rồi, dọn căn nhà tranh của Ôn Như Họa một chút, ba ngày sau muội muội ta sẽ mang theo Ôn Như Họa về nhà mẹ đẻ, ở đấy cũng coi như là nhà mẹ đẻ của Ôn Như Họa, ngươi coi như người nhà em rễ ta, chậc chậc chậc, căn nhà tranh rách nát đó ta đã sớm muốn phá đi, quá khó coi.”
Ninh Thư có hơi kinh ngạc nhìn Ôn Như Họa, nói: “Biểu ca, xem ra huynh ở chung với chị dâu rất tốt nhỉ?”



Nghiêm khắc mà nói thì Ôn Như Họa có chút sợ Hà Tiểu Hoa, mới ba ngày mà Hà Tiểu Hoa đã thuần phục được Ôn Như Họa?



Ôn Như Họa vươn tay muốn giữ chặt tay Ninh Thư, Ninh Thư né tránh, da mặt Ôn Như Họa run rẩy, dịu dàng nói với Ninh Thư: “Biểu muội chúng ta bỏ trốn đi.”



“Phụt… Khụ khụ.” Ninh Thư nện ngực, bị nước miếng sặc chết.



“Huynh đang nói gì vậy?” Ninh Thư kinh ngạc nhìn Ôn Như Họa, vẻ mặt Ôn Như Họa thống khổ ai oán, ánh mắt triền miên nhìn vào Ninh Thư, trong ánh mắt mang theo hối hận, thâm tình cùng bất đắc dĩ, nói với Ninh Thư: “Biểu muội, huynh thật sự rất hối hận, trước kia huynh không nên giận muội, sau khi thành thân với Hà Tiểu Hoa, huynh mới phát hiện huynh vẫn luôn yêu muội, những chuyện huynh làm trước đó đơn giản là vì huynh quan tâm muội, biểu muội, chúng đi cùng đi đi, đi lưu lạc chân trời góc biển, muội bảo huynh đi khoa khảo cũng được, tóm lại, huynh không có cách nào rời xa muội.”



Ninh Thư: …



Không còn gì để nói.



“Thế nhưng huynh đã thành thân với biểu tẩu rồi, sao có thể vứt bỏ biểu tẩu chứ, huynh làm vậy khiến biểu tẩu sao có thể đối mặt với mọi người đây?” Ninh Thư phết miệng nói.



Ôn Như Họa vung tay lên, “Hà Tiểu Hoa ra sao, đâu có liên quan gì tới huynh, thành thân với nàng ta là do huynh bất đắc dĩ, huynh căn bản không yêu nàng ta, biểu muội, chúng ta rời khỏi nơi này đi.”



“Biểu ca, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Huynh nói ra rồi chúng ta cùng nhau nghĩ cách, nhìn thấy huynh thống khổ như này, trong lòng Cầm Tương cũng khó chịu không ít.” Ninh Thư ôn hòa nói với Ôn Như Họa.



Trên mặt Ôn Như Họa lộ ra biểu tình khó có thể mở miệng, hít sâu một hơi nói: “Cầm Tương, huynh chưa từng gặp qua nữ tử phóng đãng như Hà Tiểu Hoa, chuyện giường chiếu vô cùng dữ dội, hoàn toàn mặc kệ cảm nhận của huynh, hơn nữa hứng thú rất cao, muội cũng biết Hà Tiểu Hoa không phải người mà huynh muốn lấy, cho nên huynh căn bản không muốn cá nước thân mật với nàng ta, Cầm Tương, từ đầu đến cuối người huynh yêu chỉ có muội, đối với Hà Tiểu Hoa một chút cảm giác cũng không có, thế nhưng nàng ta chưa bao giờ để ý đến cảm nhận của huynh.”



Đáng đời, thời điểm ngươi thượng Mộc Yên La có để ý đến cảm nhận của Mộc Yên La sao?



Ninh Thư hướng phòng bếp hô to gọi Hà Tiểu Hoa: “Biểu tẩu, biểu ca muốn dẫn muội bỏ trốn, hắn muốn dẫn muội bỏ trốn.”