Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 197 : Vườn trường kinh hoàng (2)

Ngày đăng: 06:45 30/04/20


Edit: Akito



Trong phòng im ắng, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều của nhau, tựa như bốn người đều đang bị bóp cổ, thét chói tai cũng không kêu được.



Mồ hôi lạnh sau lưng Ninh Thư làm ướt quần áo, cảm giác từng luồng hơi thở lạnh lẽo tản ra trên lỗ chân lông.



Ninh Thư lên tiếng nói: “Bút tiên bút tiên, thỉnh người đi, thỉnh người đi, thỉnh người đi…”



Cô gái đối diện Ninh Thư cũng phản ứng lại, “Bút tiên thỉnh người đi, buổi tối ngày mai lại tiếp tục, hôm nay thỉnh người đi.”



Trong lòng Ninh Thư có loại cảm giác không tốt.



Không biết qua bao lâu, Ninh Thư cảm giác tay mình chợt nhẹ, tay buông lỏng bút, toàn thân đổ rất nhiều mồ hôi.



“Cạch” một tiếng, đèn được mở lên, Ninh Thư cảm thấy rất chói mắt, dùng tay che lại đôi mắt, hơn nửa ngày mới thích ứng được ánh sáng mãnh liệt, nhưng lại làm lòng người rất an tâm.



Tối tăm luôn quỷ quyệt, âm trầm.



Bật đèn chính là cô gái ngồi đối diện Ninh Thư, cô ấy lớn lên rất xinh đẹp, đôi mắt đặc biệt linh động, giờ phút này ánh mắt mang theo kinh sợ chưa tan, nhưng so với ba người nằm bò trên bàn, trạng thái của cô ấy là tốt nhất.



Trong lúc nhất thời ai cũng không nói chuyện, hiển nhiên là vừa mới sợ hãi, yên tĩnh đến mức thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập kịch liệt của nhau.



Mọi người tĩnh lặng ngồi chỗ cũ, qua một hồi lâu, cô gái bật đèn nói: “Mọi người tắm rửa ngủ đi.”




Đậu xanh rau má, sống sót cuối cùng tuyệt đối là nữ chủ quân không sai, nữ chủ quân tìm đường chết, gặp nạn đều là pháo hôi, nói thật, chuyện này với Lâm Thiển Thiển có quan hệ rất lớn, chính mình tìm kiếm kích thích, lòng hiếu kỳ mãnh liệt, làm chuyện mạo hiểm như vậy, kết quả người vô tội đều chết, nữ chủ quân cảm thán hai tiếng là xong, sinh hoạt như cũ.



Trong lòng nguyên chủ rất không cam lòng, cô ấy vốn là con gái, có thể học đại học đã rất không dễ dàng, ba mẹ cô ấy thật vất vả tạo điều kiện để cô ấy trở thành một sinh viên, bị người trong thôn nói lời khó nghe, nói con gái là con nhà người ta, hàng lỗ vốn còn cho học đại học các kiểu.



Vốn dĩ hoàn cảnh trong nhà cũng không tốt, có thể đi học đã là đập nồi bán sắt rồi, cô ấy lại chết, chuyện này đối với hai người già là đả kích lớn cỡ nào, không biết trong thôn còn có thể truyền ra lời khó nghe hơn nào nữa không, chuyện này làm nửa đời sau của hai người già sống như thế nào.



Tâm nguyện của nguyên chủ: cô ấy muốn sống, không thể bị thôi học, sống sót học xong đại học, nhất định phải sống, phải sống…



Tâm nguyện của nguyên chủ có thể nói rất đơn giản, chính là ở lúc đi học còn sống, không bị lệ quỷ hại chết, vấn đề là người tham gia hoạt động bút tiên sẽ có chuyện, ngoại trừ nữ chủ, tuy rằng nữ chủ cũng sẽ bị thương, nhưng đều là một vài vết thương nhỏ, sẽ không trí mạng.



Ninh Thư ‘ai’ một tiếng, thở dài một hơi, đã nói là bạn đồng hành tốt đấy, nói là nhiệm vụ đơn giản sao, kết quả lọt vào thế giới ma quỷ, con mẹ nó a.



Trong lòng Ninh Thư gọi hệ thống quân, “2333 cậu chui ra đây ngay, cam đoan đánh chết cậu.”



“Ninh Thư đáng yêu ơi, làm sao vậy?” Thanh âm 2333 tung tăng như chim sẻ.



Giọng nói Ninh Thư cũng bay bổng theo, “Vì sao chọn cho tôi nhiệm vụ như này, không phải tôi đã nói muốn chọn một nhiệm vụ nhẹ nhàng một tí rồi sao?”



“Chẳng lẽ nhiệm vụ này không nhẹ nhàng sao?” 2333 nghi hoặc hỏi, “Cái gì cô cũng không cần làm, chỉ cần còn sống là được, không cần cô đi ngược tra nam, lại không cần đi đoạt nam chủ, còn không cần cô đi chém chém giết giết.”



Ninh Thư: Tao Fuck Your Mom.