Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 211 : Vườn trường kinh hoàng (16)

Ngày đăng: 06:45 30/04/20


Editor: AnGing



Ninh thư vốn phải cho Lâm Thiển Thiển uống dược, nhưng là Quý Thanh Viễn ngồi ở mép giường, làm trò Ninh Thư, hiển nhiên là không muốn để Lâm Thiển Thiển uống loại đồ vật này, loại không được bộ vệ sinh phê chuẩn, ở nông thôn ra sao có thể uống loạn được.



"Nếu không uống thì thôi, dù sao xui xẻo là Lâm Thiển Thiển, thứ này chúng ta giữ lại chính mình uống, Trang Vũ Đồng, nếu người ta không cảm kích chúng ta cứ lưu lại tự mình uống."



Tô mạn ngọc liếc mắt xem thường nói.



Ninh thư nhìn khuôn mặt tái nhợt của Lâm Thiển Thiển, đôi môi nhợt nhạt, hỏi Quý Thanh Viễn.



"Không uống thật sao, kéo dài càng càng không tốt cho cơ thể, dược này dược tôi và Tô Mạn Ngọc đều từng uống rồi."



Quý Thanh Viễn xua tay.



"Không uống."



Tốt thôi, không uống thì thôi, dù sao nữ chủ không chết được, Tô Mạn Ngọc nhận chén thuốc trong tay Ninh Thư, nói.



"Vừa rồi tôi chạm vào Lâm Thiển Thiển, cảm giác trên người phát lạnh, dược này cho ta uống đi."



Tô Mạn Ngọc đem dược đoạt liền rầm rầm rầm rầm uống xong.



Ninh thư:......



Cảm giác em gái này đã đem dược này trở thành đường ăn.



Quý Thanh Viễn sắc mặt khó coi nắm tay Lâm Thiển Thiển, hỏi Tô Mạn Ngọc.



"Rốt cuộc là chuyện gì?"



"Sao lại thế này, đây còn không phải do Lâm Thiển Thiển đưa tới lệ quỷ." Tô Mạn Ngọc lạnh giọng nói.



"Lệ quỷ?"



Quý Thanh Viễn sờ cổ mình, thần sắc thay đổi thất thường.



Ninh thư tương đối tò mò, vì sao lệ quỷ khống chế Lâm Thiển Thiển bóp chết Quý Thanh Viễn đâu, cảm giác rất ngạc nhiên, Ninh Thư vẫn luôn nhìn Quý Thanh Viễn, Tô Mạn Ngọc chạm Ninh Thư, nói.



"Cô nhìn cái gì?"



"Vù sao lệ quỷ muốn giết anh?"



Ninh thư hỏi Quý Thanh Viễn, các cô là do chơi bút tiên trêu chọc tới lệ quỷ, nhưng vì sao lệ quỷ muốn giết Quý Thanh Viễn, hơn nữa mượn tay Lâm Thiển Thiển để giết Quý Thanh Viễn.




Tô mạn ngọc rất bất mãn.



Ninh Thư:......



Nói giống như là tính cách của cô tốt lắm vậy, nói chuyện độc miệng, kiêu ngạo ương ngạnh, tuy vậy Tô Mạn Ngọc có tiền vốn kiêu ngạo, gia thế hảo, dung mạo mỹ, tất cả phương diện đều mạnh hơn so với Lâm Thiển Thiển, chính là là nữ phụ.



"Quý Thanh Viễn có cái gì tốt, sao cô lại thích hắn?"



Ninh Thư hỏi lại.



"Bởi vì hắn lớn lên đẹp trai?"



Tô Mạn Ngọc nghĩ nghĩ, nói.



"Tôi cũng không biết, tôi vẫn thích hắn."



Ninh Thư bĩu môi.



"Cô lớn lên xinh đẹp, trong nhà cũng nhiều tiền như Quý Thanh Viễn, sao phải thích hắn."



"Thật ra cô nói rất đúng."



Tô Mạn Ngọc gật gật đầu.



"Bây giờ có nữ quỷ này uy hiếp, tôi cũng không có nhiều tâm trí đặt vào những việc này."



Ninh Thư nghĩ nghĩ hỏi Tô Mạn Ngọc.



"Cô nói xem có cách gì thấy quỷ hay không?"



"Chúng ta bây giờ còn không phải là gặp quỷ sao?"



Tô Mạn Ngọc hất cằm nói.



"Cái này còn không gọi là gặp quỷ, cái gì mới gọi là gặp quỷ chứ."



"Tôi nói là thấy quỷ, có thể thấy quỷ, nghe nói đem nước mắt trâu bôi lên mắt có thể thấy quỷ."



Ninh Thư nhìn Tô Mạn Ngọc.



"Tô Mạn Ngọc, có có thể kiếm chút nước mắt trâu không?"