Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 218 : Vườn trường kinh hoàng (23)

Ngày đăng: 06:45 30/04/20


Tô Mạn Ngọc đàm luận việc Lâm Thiển Thiển đã trở lại, Ninh Thư và Tô Mạn Ngọc trên đường về ký túc xá, đụng phải Lâm Thiển Thiển nằm trên cáng, Lâm Thiển Thiển bị người nâng vào ký túc xá.



Ninh Thư nhíu mày, Tô Mạn Ngọc hỏi Ninh Thư.



"Bộ dạng sắp chết này đi vào ký túc xá làm gì?"



Ninh Thư lắc đầu, nhìn bóng dáng Quý Thanh Viễn, cô không hiểu được nam chủ và nữ chủ là đang làm sao?



Ninh thư đi theo trở về ký túc xá, nhìn Lâm Thiển Thiển ngồi trên xe lăn, mặt cô ta thật gầy, rất gầy, trên người mặc áo bông, mùa hè mà lại mặc áo bông.



Nhìn ra được là âm khí nhập thể tương đối nghiêm trọng, Quý Thanh Viễn đau lòng nhìn Lâm Thiển Thiển, Lâm Thiển Thiển rất ngoan ngoãn lắc đầu nói.



"Thanh Viễn, em không sao."



"Em yên tâm, rất nhanh thôi lệ quỷ sẽ bị diệt trừ." 



Quý Thanh Viễn nắm tay Lâm Thiển Thiển.



Ninh Thư nhìn thạch cao trên đùi Lâm Thiển Thiển, cảm thấy đầu óc Quý Thanh Viễn có bệnh, không phải có bệnh bình thường, chân bị thương thành như vậy, còn chui vào ký túc xá, không muốn hai chân này này của Lâm Thiển Thiển nữa hay sao?



"Trang Vũ Đồng, chúng ta đi tìm thầy quản kí túc xá đổi phòng ngủ thôi, không thể ở chung kí túc xá với bạch liên hoa được, đợi lát nữa nếu xảy ra chuyện gì, xui xẻo là chúng ta." 



Vẻ mặt Tô Mạn Ngọc châm chọc, lôi kéo tay Ninh Thư xoay người ra phòng ngủ.



Quý Thanh Viễn sắc mặt xanh mét, không mở miệng, mà là Lâm Thiển Thiển ngồi trên xe lăn mở miệng, giọng Lâm Thiển Thiển rất suy yếu nói.



"Tô Mạn Ngọc, Trang Vũ Đồng, các cô chờ một chút."



Ninh Thư xoay người nhìn Lâm Thiển Thiển, xem cô ta muốn nói cái gì.



"Gần đây các cô có bị nữ quỷ quấy rầy không?"



Lâm Thiển Thiển hỏi hai người.



Tô Mạn Ngọc dẫn đầu nói 




Quý Thanh Viễn xoa xoa trán, nói với Tô Mạn Ngọc.



"Mạn Ngọc, cô có thể giúp đỡ chăm sóc cô ấy một chút hay không."



"Đừng, ngàn vạn đừng, nếu lại xảy ra chuyện gì, lại một cái miệng rộng hướng tới đây, Quý Thanh Viễn, anh cũng quá coi thường Tô Mạn Ngọc tôi rồi, Tô Mạn Ngọc tôi có thể thích anh, nhưng nếu không thích anh, anh không phải là cái gì hết, đánh tôi, bây giờ không đau không ngứa nói hai câu, muốn đem ta trở thành mẹ, tôi hèn như vậy sao?"



Tô Mạn Ngọc vẫy vẫy tay.



"Bây giờ tôi phải đi đổi ký túc xá, bây giờ tôi không dám chạm vào Lâm Thiển Thiển, đến lúc xảy ra chuyện lại đổ lên đầu chúng tôi."



Bây giờ Tô Mạn Ngọc xem như nhìn thấu Quý Thanh Viễn, nhìn hắn không tình nguyện xin lỗi, liền biết trong lòng hắn nghĩ như thế nào, ngầm tìm người trả thù Trang Vũ Đồng, người đều không thích người đê tiện, vô sỉ.



Quý Thanh Viễn lại rất đê tiện vô sỉ.



Quý Thanh Viễn hít một hơi thật sâu, nói với Lâm Thiển Thiển. 



"Thiển Thiển, chúng ta vẫn nên quay lại bệnh viện đi."



Lâm Thiển Thiển giống như đang giận dỗi nói.



"Em mới không cần trở về, trở về làm cái gì, để bị quỷ quấn lấy, còn không bằng ở ký túc xá."



"Nhưng còn chân của em?"



Quý Thanh Viễn nhỏ giọng an ủi.



"Thiển Thiển, nghe lời, lần này anh bảo đạo trưởng cho em nhiều đồ vật phòng thân hơn, nhất định sẽ không có việc gì."



Lâm Thiển Thiển lắc đầu.



"Em không trở về bệnh viện."



Ninh thư đã nhìn ra, hóa ra nữ quỷ vẫn luôn quấn lấy Lâm Thiển Thiển, cốt truyện đã xảy ra độ lệch, hiện tại trong tay Ninh Thư có linh hồn châu, là kinh sợ đối, cho nên vẫn luôn quấn lấy Lâm Thiển Thiển bị thương chân.