Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 28 :
Ngày đăng: 06:43 30/04/20
Edit: Akito
“Chẳng lẽ chú không hiếu kì cháu muốn nói với chú cái gì sao?” Ninh Thư có chút kích động nhìn Giáo Y, muốn nhìn một chút khi Giáo Y biết chuyện, sẽ là cái biểu tình gì đây.
Giáo Y nhướng mày nhìn Ninh Thư.
Chán ngắt, vẻ mặt nhạt nhẽo như vậy, khiến cho người có tâm tư muốn nói chuyện bát quái cũng không có.
“Cái đó, Lăng Tuyết cùng hai tên vương tử chơi 3. p, ngay ở bên trong phòng để thiết bị thể dục, chúng ta bây giờ hiện tại muốn hay không…”
Giáo Y đại thúc đứng dậy, kinh thường liếc nhìn Ninh Thư, “Khẩu vị của cô như thế nào nặng như vậy, thích xem thể loại này, cô chỉ là một con nhóc mà ngay cả một chút liêm sỉ chi tâm cũng không có.”
Ninh Thư: …
Xin nhờ, trọng điểm ở đây là chuyện về Lăng Tuyết có được không, vì cái gì lại không phê bình sinh hoạt hỗn loạn của Lăng Tuyết, muốn nói trong lòng không biết cảm thấy thẹn, cũng phải là nói Lăng Tuyết a.
“Bây giờ chú muốn đi đâu?” Ninh Thư thấy Giáo Y đại thúc ra khỏi phòng Giáo Y, vội vàng đuổi theo sau, xem phương hướng chắc là muốn đến phòng để đồ a, “Đại thúc, chú cũng muốn đi xem?”
“Đại thúc, cháu biết ngay là trong lòng chú rất để ý mà.” Ninh Thư đi theo bên cạnh Giáo Y, lãi nhãi nói.
“Câm miệng.” Giáo Y một thân áo blouse trắng, trực tiếp từ bên hông lấy ra một khẩu súng ống có tạo hình kỳ lạ, Ninh Thư hoảng sợ, “Đại thúc, bình tĩnh, bình tĩnh, chú không phải là muốn giết người trong trường học chứ.”
“Cháu biết rõ hành vi của Lăng Tuyết khiến chú khó chịu, nhưng chú nhất định phải tỉnh táo a, tỉnh táo.” Ninh Thư xem xét cái dạng này của Giáo Y đại thúc, đoán chừng là muốn đi giết gian phu rồi.
“Câm miệng.” Giáo Y đại thúc quả thực chịu không nổi Ninh Thư cứ lải nhải, “Lại nhao nhao tôi liền cho cô một phát súng.”
Ninh Thư giơ hai tay lên: “Được, được, cháu không nói.”
Giáo Y đại thúc nhìn Ninh Thư cười cười, lộ ra hàm răng trắng sáng, kính mắt tản ra ánh sáng trắng như tuyết, hiển nhiên là nhìn như một tên biến thái ah.
“Không có gì, chỉ là cho cô ta một phát súng gây mê mà thôi, cho nên mới ngủ đấy.” Giáo Y đại thúc nói, “Cô có thể tùy ý đi dạo trong phòng thí nghiệm này, đúng rồi, tôi cho cô biết, kỳ thật chuyên môn của tôi là nhà nghiên cứu gen, ừ, tôi thích giải phẫu người.”
Má, cư nhiên là một cao nhân giải phẫu, Ninh Thư chỉ vào Lăng Tuyết nằm trên bàn giải phẫu, “Chú muốn giải phẫu cô ta?”
“Tôi nói rồi, tôi muốn cô ta, cần gen của cô ta, tôi muốn biết vì sao cô ta có thể tu luyện, chẳng lẽ đã kích hoạt gen cao cấp trong thân thể?” Giáo Y quan sát Lăng Tuyết nằm trên bàn giải phẫu, vươn tay sờ lên mặt Lăng Tuyết.
“Con người có quá nhiều gen không thể kích hoạt, rất nhiều gen cao cấp dưới ảnh hưởng của hoàn cảnh, đem gen không cần thiết che dấu, cũng không có kích hoạt, nữ nhân này bản lãnh lớn như vậy, đoán chừng là bởi vì có cái gen cao cấp nào đó.”
“Đại thúc, chú không đọc tiểu thuyết sao? Có linh căn mới có thể tu luyện đấy.” Ninh Thư nhịn không được muốn phun tào.
“Linh căn, trong mắt của tôi, bất kỳ vật gì trong thân thể cũng có thể dùng gen để giải thích.” Ánh mắt Giáo Y đại thúc tỏa sáng nhìn Lăng Tuyết.
“Loại vật gọi là linh căn này phải hay không cũng có thể cấy ghép, hoặc có lẽ linh căn chỉ là một cái gen cao cấp ngắn đoạn mà thôi, tu luyện là kích hoạt những gen cao cấp khác trong thân thể, gia tăng tố chất thân thể…”
Ninh Thư nghe Giáo Y đại thúc blah blah nói một tràng những lời cô nghe không hiểu, khó trách mấy tên hung ác trong câu lạc bộ kia đều sợ hắn, tặng cho hắn một cái danh xưng kẻ điên, quả nhiên là tên điên.
“Chú, cháu muốn trở về, cháu làm thế nào để đi về?” Ninh Thư hỏi, “Đi theo đường cũ?”
Ninh Thư cũng có chút hối hận khi chọc tới người như này rồi, đoán chừng đại thúc đã sớm theo dõi Lăng Tuyết, muốn đem Lăng Tuyết giải phẫu, A A A, quá kinh khủng.
“Đại thúc, chắc không phải chú cũng muốn giải phẫu cháu chứ?” Ninh Thư cảnh giác mà nhìn Giáo Y đại thúc.