Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 30 :

Ngày đăng: 06:43 30/04/20


Edit: Akito



Mí mắt Giáo Y đại thúc thoáng nhảy một cái, sóng mắt thâm trầm nhìn Ninh Thư, Ninh Thư bị ánh mắt của hắn làm trong lòng kinh hoảng, khoát khoát tay nói: “Không cần, không cần giúp cháu tìm ba mẹ, gen của cháu rất kém, chú đừng giải phẫu cháu.”



Giáo Y đại thúc trông thấy bộ dáng của Ninh Thư, ‘Xùy’ một tiếng, “Nhìn xem cái bộ dạng không có tiền đồ này của cô đi, cô làm gì kinh sợ như thế, tốt xấu gì cũng phải có chút rụt rè của thiếu nữ cùng tiết tháo chứ.”



Ninh Thư bĩu môi, không có thực lực, tiết tháo cùng rụt rè chỉ là cái rắm a, “Vâng...”



“Chuyện này tôi nhớ kỹ, ừ, cô có thể lăn* rồi.” Giáo Y đại thúc lại vỗ vỗ áo blouse trắng của mình, rõ ràng trên áo không có cái gì, đại thúc lại cứ không ngừng vỗ, cái chứng ám ảnh cưỡng chế này cũng quá nặng rồi.



*Lăn: cũng có nghĩa là cút



Ninh Thư ‘a’ lên một tiếng, sau đó liền mượt mà mà lăn, lăn, lăn cực kỳ nhanh, vừa mới tiến vào phòng học, còn chưa kịp phản ứng, cánh tay đã bị người túm lại, kéo ra khỏi phòng học.



Ninh Thư ném tay Lãnh Ngạo ra, lạnh giọng nói: “Anh làm gì?”



Lãnh Ngạo nhìn cô, tức giận đến cái mũi rung động, hỏi: “Cô đi đâu vậy, tôi tìm khắp nơi đều không thấy cô, cô có biết Lăng Tuyết đi chỗ nào hay không.”



“Tôi nào biết, tôi cũng không phải người hầu của Lăng Tuyết, tôi làm sao biết cô ta ở đâu chứ.” Sắc mặt Ninh Thư nhàn nhạt nói, thấy vẻ mặt vặn vẹo của Lãnh Ngạo, ánh mắt buồn bã, tự oán, giống như nộ, giống như ghen... Tóm lại, rất nhiều cảm xúc, quả thực rất khó hình dung, cực kỳ khó hình dung.



Ninh Thư cảm thấy tên này nha chắc là bị Lăng Tuyết kích thích đến điên rồi, nhìn thằng nhóc thập phần đáng thương như vậy, Ninh Thư cũng không ngại vui vẻ mà châm chọc hắn, “Xin nhờ, Lăng Tuyết căn bản là không thèm để ý đến anh, anh bày ra cái bộ dạng này làm gì, bộ dạng u oán như thế, giống như đàn bà vậy.”



“Cô...” Lãnh Ngạo tức giận đến nỗi ngón tay chỉ vào Ninh Thư cũng run rẩy, “Cô cái đứa con gái chết 




Biết rõ bên ngoài trường học đều là người của Hắc Sáp Hội, Ninh Thư càng thêm khống dám bước ra khỏi trường học.



Lãnh Ngạo biết có người tìm Ninh Thư phiền toái, đi đến trước mặt Ninh Thư, cao cao tại thượng nói chỉ cần cô làm bạn gái của hắn, sẽ giúp cô giải quyết chuyện bên ngoài.



Ninh Thư: …



Ninh Thư nhưng không có nghĩ tới cùng người của thế giới này có quan hệ gì, về phần tên Lãnh Ngạo này, giao cho nguyên chủ xử lý đi thôi.



Cô phải cách xa người của thế giới này.



Lại để cho Ninh Thư cao hứng chính là Giáo Y đại thúc đã đưa đến tin tức cha mẹ thân sinh của nguyên chủ, nhắc tới cũng là một cái bi kịch, nguyên chủ chẳng qua là đứa con gái bị cha mẹ bán đi, trong nhà quá nghèo, nghe kẻ có tiền muốn mua con gái của mình, liền không chút do dự đem con gái bán đi.



Những điều này đều là sự tình của nguyên chủ, Ninh Thư đã thay nguyên chủ tìm được cha mẹ ruột, cô không phải nguyên chủ, sẽ không thay nguyên chủ đưa ra quyết định.



Ninh Thư cảm thấy nhiệm vụ đã hoàn thành đến không sai biệt lắm còn đang suy nghĩ khi nào có thể rời khỏi thế giới này, trong đầu liền vang lên thanh âm lãnh khốc máy móc của hệ thống, “Nhiệm vụ hoàn thành, rời đi thế giới hay không.”



“Được.” Ninh Thư không chút do dự đáp lại.



Thiệt tình ngốc ở thế giới này rất mệt mỏi, nhiệm vụ thật sự quá khó khăn, nếu như không phải có Giáo Y đại thúc, liền một chút cơ hội hoàn thành nhiệm vụ Ninh Thư cũng không có.



Hoàn toàn là mình có lợi rồi, Ninh Thư chỉ có thể chúc cho thí nghiệm của Giáo Y đại thúc tiến hành thuận lợi mà thôi.