Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 314 : Tình yêu sâu đậm của kim chủ (26)

Ngày đăng: 06:47 30/04/20


Khi Mạch Đóa Nhi mới vào giới giải trí, thuần khiết mỹ lệ, còn vì có chút tình duyên với Mạc Tước Phong, cuối cùng hai người yêu nhau.



Mạc Tước Phong chỉ yêu người phụ nữ thuần khiết, không rành về thế sự, người phụ nữ này có thể là Mạch Đóa Nhi, cũng có thể là Lý Đoá Nhi, thậm chí một Đóa Nhi khác.



Bây giờ Mạch Đóa Nhi thay đổi rồi, suy nghĩ phức tạp, Mạc Tước Phong đối với cô ta chỉ là sự hứng thú nhất thời, giữa hai người chỉ đơn thuần là kim chủ và tình nhân, cô cung cấp thân thể, tôi cung cấp tài nguyên cho cô, nâng cô lên vị trí cao, chính đơn giản là như vậy. 



Ninh Thư cảm thấy thứ Mạc Tước Phong yêu chỉ là một loại cảm giác, chỉ cần người phụ nữ kia có đủ đặc điểm như vậy là có thể yêu rồi.



Bởi vì bây giờ kịch bản đã thay đổi nhỏ, dẫn đến việc Mạch Đóa Nhi vốn dĩ là nữ chính nay đã không còn là nữ chính nữa rồi, bởi vì cô không còn thuần khiết, không rành thế sự nữa!



Đây thực sự là một câu chuyện bi thương. 



Mạc Tước Phong dường như hơi mất kiên nhẫn đối với Mạch Đóa Nhi vẫn đang khóc sướt mướt: "Đứa bé này cô không thể giữ lại, hai tháng sau sẽ có vai nữ thứ của phim điện ảnh được đầu tư sản xuất hai trăm triệu, vai diễn này cho cô, đừng thách thức giới hạn của tôi."



Mạc Tước Phong lại viết một tờ chi phiếu cho Mạch Đóa Nhi, đặt trên bàn trà, xoay người đi ra cửa, Mạch Đóa Nhi ngay cả can đảm gọi Mạc Tước Phong lại cũng không có, ngón tay gắt gao nắm lấy y phục, thân thể run rẩy.



Mạc Tước Phong đi được mấy bước liền dừng lại, xoay người lại nói với Mạch Đóa Nhi: "Đúng rồi, còn có một chuyện..." 



Mạch Đóa Nhi cứng đờ xoay người lại, ánh mắt tràn đầy hy vọng nhìn Mạc Tước Phong, hy vọng Mạc Tước Phong có thể đổi ý.



Mạc Tước Phong không nhìn ánh mắt tràn đầy hi vọng của Mạch Đóa Nhi, tàn nhẫn nói: "Mạch Đóa Nhi, cô đừng có nghĩ ra chiêu trò bịp bợm gì, nếu không tôi sẽ khiến cô muốn sống không được, muốn chết cũng không xong, nhất định phải xử lý sạch sẽ đứa bé này, đừng nên nghĩ tới việc lấy đứa trẻ này ra uy hiếp tôi, càng đừng nên sinh nó ra, nếu không tôi sẽ khiến cô sống không nổi trong giới giải trí đâu."



Ninh Thư:... 



What the fuck!!!
Mạch Đóa Nhi vịn vào vách tường, một tay che bụng, cảm giác phía dưới là một dòng nước nóng chảy ra, chảy xuống dọc theo bắp đùi.



"Chị Trần, bụng em đau quá." Sắc mặt Mạch Đóa Nhi xám ngoét kêu lên với Ninh Thư.



Ninh Thư nhìn thấy từng dòng máu tươi chảy từ chân Mạch Đóa Nhi xuống, cũng biết chuyện gì đang xảy ra. 



Ninh Thư thở dài một hơi, vận khí nhỏ bé trong cơ thể mình, trực tiếp dùng kiểu ôm công chúa bế Mạch Đóa Nhi, thả vào trong xe đi về phía bệnh viện.



Mạch Đóa Nhi ôm bụng đau đến mức trên đầu đổ mồ hôi lạnh, làm ướt sợi tóc bên thái dương, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.



Ninh Thư tăng tốc độ chạy về phía bệnh viện, lập tức có hộ sĩ đẩy giường tới, Ninh Thư đặt Mạch Đóa Nhi trên giường bệnh, lắc lắc cánh tay tê dại của mình. 



Mạch Đóa Nhi bị đẩy vào phòng giải phẫu, Ninh Thư chờ ở bên ngoài.



Ninh Thư không hề đồng tình với Mạch Đóa Nhi, hoàn toàn là bản thân tự tìm đường chết, tự chịu khổ, không tự tìm biện pháp, rõ ràng biết rõ bản thân đang mang thai, còn dùng hết sức đấm vào bụng, không phải tự làm khổ bản thân thì là cái gì.



Lúc này đã là rạng sáng, Ninh Thư quả thực buồn ngủ không chịu nổi nữa rồi, ngồi trên ghế ở hành lang suýt nữa ngủ mất. 



Đợi đến khi cánh cửa phòng giải phẫu mở ra, Ninh Thư lập tức hỏi: "Bác sĩ, bệnh nhân thế nào rồi?"



"Không sao, tiêm Flavonoid rồi, tốt nhất là nằm viện quan sát." Bác sĩ nói.



Ninh Thư lập tức nói: "Cảm ơn bác sĩ."