Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 318 : Tình yêu sâu đậm của kim chủ (30)
Ngày đăng: 06:47 30/04/20
Vai nữ chính của Mạch Đóa Nhi đã không còn.
Ninh Thư không ngờ Mạc Tước Phong lại dứt khoát hủy bỏ vai nữ chính của Mạch Đóa Nhi như vậy, hiển nhiên là vì Mạch Đóa Nhi đã đánh người yêu mới của hắn.
Có điều Ninh Thư luôn cảm thấy mối quan hệ giữa Mạch Đóa Nhi và Mạc Tước Phong rất kỳ lạ, dù sao trong kịch bản là hai người hạnh phúc ngọt ngào, vô cùng yêu thương nhau, sao hiện tại lại biến thành như vậy.
Có một số ràng buộc không thể cắt đứt được, nhưng hiện tại Mạc Tước Phong lại căm ghét Mạch Đóa Nhi như vậy, chẳng lẽ Mạc Tước Phong đã yêu cô gái kia rồi sao?
Sự việc phát triển vô cùng kỳ lạ.
Ninh Thư nhìn Mạch Đóa Nhi khóc đến nỗi không thở nổi, bả vai rung động, thật sự kích động muốn bịt miệng cô ta lại.
Cứ tự ngược đãi chính mình như vậy làm gì, rõ ràng thân thể đã không chịu nổi gánh nặng nữa, mà vẫn giữ bộ dạng đau khổ đến trong lòng tê liệt không sống nổi.
Mạch Đóa Nhi vừa ôm bụng, vừa khóc, cảm giác phía dưới thân lại bắt đầu chảy máu, Mạch Đóa Nhi bắt đầu luống cuống, hô lớn với Ninh Thư: "Chị Trần, bụng em đau quá, đau quá."
Giống như là bị xé rách ra vậy.
Ninh Thư:...
Ninh Thư đột nhiên cảm thấy cụt hứng, không hề biểu lộ cảm xúc gì, chính mình có thể tự tìm đường chết cho mình, thì có thể yên ổn một chút không, nhưng thật sự để cô ta đi chết, cô ta lại không dám, cứ giày vò bản thân như vậy, không có Mạc Tước Phong sẽ đau khổ đến mức này sao?
Ninh Thư gọi bác sĩ đến, bác sĩ nói vết thương của Mạch Đóa Nhi đã rách ra, giờ lại phải làm phẫu thuật lần nữa.
Ninh Thư:...
"Làm phiền bác sĩ." Ninh Thư mệt mỏi vẫy tay, sau đó liền ngồi chờ ở cửa phòng phẫu thuật.
Ninh Thư sớm đã gọi bác sĩ đến, bác sĩ tiến vào trước hết tiêm thuốc an thần cho Mạch Đóa Nhi, một lúc lâu sau Mạch Đóa Nhi mới bình tĩnh lại.
Lúc nào cũng phải tiêm thuốc an thần còn ra thể thống gì, cũng không phải mắc bệnh tâm thần.
Thu Hân nhìn Mạch Đóa Nhi nằm trên giường, cười nhạt, quay đầu nhìn Ninh Thư, nói: "Tôi có chuyện muốn nói với chị."
"Nói với tôi? Tôi không hề quen biết cô." Ninh Thư cau mày, luôn cảm thấy bạn gái mới của Mạc Tước Phong có vấn đề.
Thu Hân đi tới trước mặt Ninh Thư, thấy bộ dạng cảnh giác của cô, liền tiến đến gần bên tai Ninh Thư nói: "Tôi với chị cùng một loại người, không cần ngụy biện, tôi đã nhận ra chị rồi."
Cùng một loại người, người làm nhiệm vụ?
Tim của Ninh Thư chợt đập mạnh, đây là lần đầu tiên lúc cô làm nhiệm vụ gặp phải một người khác cũng đang làm nhiệm vụ.
Thu Hân đi ra ngoài phòng bệnh trước, Ninh Thư suy nghĩ một chút cũng đi ra khỏi phòng bệnh, đến bên cạnh bồn hoa của bệnh viện, Thu Hân đứng ở đó chờ Ninh Thư đến.
"Chắc cô là người mới, bởi vì từ trước tới nay tôi chưa từng gặp người làm nhiệm vụ nào mà làm việc thờ ơ như cô." Thu Hân khoanh tay trước ngực nói với Ninh Thư.
Ninh Thư nhìn Thu Hân, ở khoảng cách gần như vậy khiến cô cảm thấy Thu Hân có một vẻ đẹp rung động lòng người, làn da dưới ánh mặt trời lộ ra trong suốt, thoạt nhìn đã cảm thấy rất vừa mắt, nhưng nhìn càng lâu, càng thấy cô ta vô cùng xinh đẹp, càng nhìn càng diễm lệ, một vẻ đẹp thấm sâu vào hẳn xương cốt.
Ninh Thư lắc đầu phủ định: "Tôi không biết cô đang nói cái gì?"
Ninh Thư không muốn thừa nhận mình là người làm nhiệm vụ, đây là một loại bản năng.
Thu Hân cười với Mạch Đóa Nhi: "Cô hoàn toàn không cần đề phòng tôi, mục đích của tôi với cô giống nhau, chính là đối phó với Mạch Đóa Nhi, trước kia tôi đã nhận ra cô không bình thường, vốn dĩ cho rằng cô là người chết đi sống lại, trở về tìm Mạch Đóa Nhi báo thù, nhưng tôi phát hiện cô không có hận thù với Mạch Đóa Nhi, cho nên tôi liền nghi ngờ cô là người làm nhiệm vụ."