Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 373 : Ta là NPC (17)
Ngày đăng: 06:47 30/04/20
Đối với những kẻ muốn dùng mình làm đá lót chân để lấy trang bị, Ninh Thư tuyệt đối không buông tha, cô thả Thiên Lý đằng ra, quấn lấy người chơi chặn đường mình.
Ông đây đẹp trai vô địch bị dây leo nghìn dặm quấn lấy, giãy dụa kịch liệt, thấy gương mặt lạnh lùng của Ninh Thư, vừa cười vừa nói: “Người đẹp, ta chỉ đùa một chút thôi mà, ta chỉ muốn xem thử người khiến đại thần Tùy Long bang nhảy dựng lên trông thế nào thôi mà.”
Ninh Thư nhếch miệng: “Ngươi khiêm tốn quá rồi, chẳng phải ngươi cũng là đại thần sao.”
Ninh Thư cầm đao chém rớt cấp của Ông đây đẹp trai vô địch, mọi người đều không phải người tốt, nói gì đến thương hại, nếu thực lực của mình quá kém, những người này sẽ coi mình là cây hái tiền, chạy qua đây như ong vỡ tổ, đánh mình như đánh boss để lấy đồ, bản thân sẽ đáng thương hơn những người này nhiều.
Chém rớt cấp hắn xong, Ninh Thư vui sướng tột cùng, rời đi.
Ông đây đẹp trai vô địch nghiến răng nhìn theo bóng lưng Ninh Thư, nữ nhân này quá bạo lực rồi, bị chặt rớt cấp rồi, muốn lấy lại rất tốn sức.
Xem ra thứ trang bị này không dễ lấy như vậy.
Tùy Thanh Phong khiến tất cả người chơi đều nhằm vào cô, cô nhất định phải trả thù.
Bởi vì ID này của Tùy Thanh Phong là nick đại thần, Tùy Thanh Phong rất tiếc, dù luyện từ đầu mất rất nhiều thời gian, Tùy Thanh Phong vẫn muốn dùng.
Cho nên bây giờ Ninh Thư sẽ sống chết cùng Tùy Thanh Phong, Tùy Thanh Phong xuất hiện ở phó bản nào, Ninh Thư lập tức chạy tới, giết rớt cấp của Tùy Thanh Phong, chỉ cần hắn luyện lên, nhân lúc cấp bậc của hắn không cao, giết trở về thôn Tân Thủ.
Khiến hắn luyện lại từ thôn Tân Thủ.
Cũng không biết Tùy Thanh Phong có thật không thể rời bỏ Meo meo lạc đường hay không, Meo meo lạc đường chỉ là một dược sư, một dược sư không có lực chiến đấu, Tùy Thanh Phong còn dẫn Meo meo lạc đường đi luyện cấp cùng.
Meo meo lạc đường lại rất vui, có thể ở bên giúp bang chủ trở lại đỉnh cao, cảm giác này còn vui hơn cả khi mình được thăng cấp.
Không thèm nhiều lời với những người này làm gì, chắc là phải đánh một trận.
Ninh Thư phóng Thiên Lí đằng ra, cuốn lấy đám người này, Một đóa hoa cúc nở hướng nam cười lạnh, “Cô cho rằng chỉ cô có thứ tốt chắc.”
Một đóa hoa cúc nở hướng nam cũng có một sợi Thiên Lí đằng, tuy không lớn bằng của Ninh Thư, nhưng hai sợi Thiên Lí đằng quấn lấy, đánh nhau, quấn thành một đám bụi gai.
Ninh Thư cười ha ha một tiếng, vỗ tay một cái, Thiên Lí đằng của cô bỗng lớn hơn, dưới ánh mắt của mọi người, dây mây của Một đóa hoa cúc nở hướng nam bị Thiên Lí đằng của Ninh Thư nuốt chửng.
Một đóa hoa cúc nở hướng nam nhíu chân mày: “Thiên Lý đằng còn có tác dụng như vậy sao?”
Sau một khoảng thời gian cày phó bản, cấp của Ninh Thư đã rất cao, chí ít cũng không chênh lệch với đồng bọn của Tùy Thanh Phong là mấy.
Hơn nữa trong tay cô còn có Thiên Lí đằng có khả năng cuốn khá mạnh, Ninh Thư lập tức khiến Thiên Lí đằng quấn quanh những người này.
Nhưng bọn Một đóa hoa cúc nở hướng nam cũng không phải chỉ để trưng cho đẹp, có rất nhiều trang bị trên người, hơn nữa còn rất mạnh.
Dây mây không động nổi đến người họ, Ninh Thư đạp lên dây mây, cầm đao chiến đấu với những người này.
Tùy Thanh Phong và Meo meo lạc đường, thêm Băng thanh hà khiết như không tồn tại, đứng cạnh xem.
Tùy Thanh Phong nắm chặt tay, cảm giác yếu ớt thực khó chịu, nhìn những người khác đánh nhau quyết liệt, khiến lòng tự trọng của Tùy Thanh Phong vỡ thành trăm mảnh.
Thấy đồng bọn mạnh hơn mình, cảm giác này khiến người ta thật khó chịu.