Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 376 : Ta là NPC (Hoàn)
Ngày đăng: 06:47 30/04/20
Ninh Thư chặn Chó ngao Tây Tạng lạc đường lại, hét lên: “Tùy Thanh Phong?”
Cơ thể Tùy Thanh Phong bỗng cứng đờ, nhìn chằm chằm Ninh Thư, cũng không hề phủ nhận: “Cô cũng thật lợi hại.”
Hắn mới mở nick mới không được bao lâu, đang định nhanh chóng luyện lên, thậm chí còn bỏ tiền mua rất nhiều trang bị, nhưng mẹ kiếp, sao nữ nhân điên này lại tìm tới cửa rồi.
Bệnh thần kinh!
Ninh Thư liền nở nụ cười, mừng rỡ nói: “Là ngươi thật sao, không ngờ ngươi thay nick mới, hơn nữa cấp bậc cũng khá đó.”
Tùy Thanh Phong thấy nữ nhân này vui mừng như gặp mặt bạn cũ vậy, trong lòng vô cùng sợ hãi, mẹ nó, sao đứa điên này không đi chết đi.
Ninh Thư lại hỏi: “Cái ID này là nick đôi với Meo meo lạc đường phải không?”
Tùy Thanh Phong:...
Đi chết đi, nữ nhân điên!
Ninh Thư coi như không thấy khuôn mặt méo mó của Tùy Thanh Phong, trịnh trọng nói: “Ta thật không ngờ, ngươi lại bỏ nick Tùy Thanh Phong, đó là nick đại thần đó.”
Bị nữ nhân điên nhà ngươi giết đến nỗi không luyện lên nổi, muốn cũng có ích gì, trong lòng Tùy Thanh Phong vô cùng căm hận nữ nhân này, đồng thời còn cảm thấy bị nữ nhân điên như vậy bám lấy đúng là bi kịch cuộc đời.
Bỗng Tùy Thanh Phong hơi tụt hứng, vốn định thu phục nữ nhân này trong thế giới thực, nhưng thật không ngờ không thể tìm được người nào như vậy.
Tùy Thanh Phong chửi thề trong lòng.
Trong thực tế Meo meo lạc đường và Băng thanh hà khiết là bạn thân, nhưng hai cô gái lại thích cùng một người con trai, chuyện gì xảy ra không cần nhìn cũng biết, nhất là trong đó còn có một người dần tha hóa như vậy nữa.
Hiện tại Ninh Thư cũng không cấn cày phó bản nữa, cấp bậc của cô đã rất cao, thời gian chủ yếu dùng để học mã hóa, đã học thì học cho trót, học hết tất cả, về sau hoàn thành nhiệm vụ cũng nhẹ nhàng hơn một chút.
Biết đâu những kiến thức này có thể phát huy tác dụng thì sao.
Không lâu sau, Tùy Long bang cũng giải tán, mấy thành viên trong đội ngũ của Tùy Thanh Phong cũng đều rời khỏi trò chơi này, dù sao tới chơi game này cũng giống như đưa thái tử đi học vậy, hiện tại thái tử đã không còn, ở lại cũng không có ý nghĩa gì.
Ninh Thư cũng không chắc chắn nhiệm vụ này đã hoàn thành chưa, bởi vì nguyên chủ muốn làm một NPC theo đúng phận sự, nhưng cô đã sao chép một NPC thay thế cô, nếu vẫn là NPC, Ninh Thư cho rằng nhiễm vụ sẽ dễ dàng hoàn thành thôi.
Hơn nữa hễ NPC xuất hiện dị thường gì, cũng dễ dàng bị chủ hệ thống trò chơi quét đến, sẽ bị xóa bỏ, mà thân phận người chơi cũng không giống nhau.
Hơn nữa Ninh Thư cảm thấy nguyên chủ trở về dùng thân phận người chơi sống trong game, có thể giao tiếp với người, sẽ không bị nhốt ở một chỗ, có thể tự do di chuyển qua các khu vực, thế giới trò chơi rất lớn, cô muốn đi đâu cũng được.
Nhưng Ninh Thư tự ý thay đổi tâm nguyện của nguyên chủ như vậy, nhiệm vụ có tính là hoàn thành không?
“Ting, nhiệm vụ hoàn thành, rời khỏi thế giới nhiệm vụ.” Giọng 2333 vang lên, đầu Ninh Thư ong một cái, lúc tỉnh lại thì đã ở trong không gian hệ thống.
Ở trong trò chơi lâu, nhất thời Ninh Thư không phân biệt được hiện thực và ảo giác.
Theo thường lệ, Ninh Thư đi ngủ một giấc trước, trong một thế giới dù nhiệm vụ khó hay dễ, đều gặp phải rất nhiều người và nhiều chuyện.
Nếu như không dành thời gian điều chỉnh lại, mọi chuyện đều sẽ tích tụ trong lòng, sẽ khiến người ta không chịu được, người có vấn đề về tinh thần sẽ nhìn thấy thứ mà người khác không thấy được, ảo giác sẽ người ta bức bối, huống hồ đã trải qua nhiều thế giới như vậy.