Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 422 : Cưng chiều tận xương (16)
Ngày đăng: 06:48 30/04/20
Bị một người đàn ông cự tuyệt nhiều lần như vậy, khuôn mặt của Tống Ngưng có vẻ không thể chịu đựng được nữa rồi, hơn nữa tính cách của một mỹ nhân như cô ta lại rất kiêu ngạo, Tống Ngưng cảm giác mình đã mất hết thể diện để theo đuổi Cung Lạc rồi, nhưng người ta vẫn giữ cái thái độ này đây.
Thực sự rất là bực mình, có chút muốn cứ vậy mà bỏ đi cho xong, nhưng trong lòng lại bướng bỉnh cố chấp, nhất định phải có được người đàn ông thoát tục này.
Ninh Thư nhìn Tống Ngưng hỏi: "Em có muốn về không?"
Tống Ngưng lắc đầu: "Em chóng mặt quá, em đi ngủ đây." Nói xong đi luôn vào phòng khách.
Ngủ sớm một chút có phải xong chuyện rồi không, còn làm ầm ĩ cái gì chứ, Ninh Thư lắc đầu, nhìn Tống Ngưng, cho dù có chọc ghẹo cô như thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ không thích Tống Ngưng.
Trước tiên không nói đến chuyện cô không phải Cung Lạc, mà mình là con gái lại đi thích một người con gái khác sao, còn nữa Ninh Thư rất ghét mấy thể loại yêu đương như thế này, một khi đã sa vào chuyện phiền phức này, quả thực giống như bị rơi vào đầm lầy vậy, có giãy giụa đến mức nào đi chăng nữa cũng là phí công vô ích.
Hoàn cảnh của cô lúc này không có cách nào để yêu một người, có lẽ phải đợi đến khi mọi chuyện êm đẹp rồi, sẽ thử cùng với một người làm những chuyện mình thích.
Nhưng không phải là bây giờ và trong tình huống này
Ninh Thư cảm thấy tình hình lúc này chẳng khác gì trước đây bị bệnh nan y phải nằm trong bệnh viện vậy, không biết tương lai của mình sẽ ra sao, hay là lại chết khi đang làm nhiệm vụ nào đấy, biến mất không để lại dấu vết.
Tống Ngưng yêu Cung Lạc sâu đậm đến như vậy, đợi Cung Lạc trở về rồi nói sau.
Cả đêm Tống Ngưng nằm ngủ ngoan ngoãn không gây ồn ào gì cả, chỉ là sáng hôm sau thức dậy, gương mặt của Tống Ngưng thực sự không thể nhìn được, khuôn mặt trắng không khác gì tờ giấy, ngay cả đôi môi cũng nhợt nhạt, chưa trang điểm, quả thực không còn gì tiều tụy hơn.
Ninh Thư thấy bộ dạng này của Tống Ngưng, liền hỏi: "Trông em không được khỏe lắm, có cần đi bệnh viện không."
Tống Ngưng khoát tay áo: "Không cần đâu, em vẫn chịu được."
Sắc mặt này có thể chịu được sao?
Dù sao cũng là cơ thể của Tống Ngưng, Tống Ngưng nói chịu được là chịu được, Ninh Thư bây giờ không muốn quá quan tâm đến Tống Ngưng, không muốn để mối quan hệ của hai người tiến triển thêm bước nữa, nếu không Tống Ngưng lại muốn cậy mạnh bắt nạt yếu, tức ngực chết mất.
Ninh Thư ngồi đối diện với Tống Ngưng, thấy cô ta nhấp từng ngụm sữa, dường như cố uống thêm một ngụm là sẽ nôn mửa hết ra vậy, hậu quả của việc uống quá nhiều rượu sao?
Dáng dấp nhỏ nhắn tiều tụy, khiến người khác nhìn thôi cũng cảm thấy đau lòng.
Khi Ninh Thư nhìn thấy Tông Chính Bân, ánh mắt sáng lên, đứng thẳng người, tình cảm sâu đậm trong lòng nam phụ lên chức rồi.
Thực sự là muốn vuốt mặt, đây là đang làm gì vậy, bây giờ không chỉ muốn bẻ bỏ couple, đậu má lại còn muốn làm bà mai nữa.
Còn phải dâng vợ của nguyên chủ cho người khác, trời ơi, quả thực không biết phải nói như thế nào.
Nhiệm vụ này, Ninh Thư đã không trông mong tích được điểm cao rồi, có thể rời khỏi cái thế giới này, Ninh Thư đã A Di Đà Phật rồi.
Trong lòng hơi hoài nghi, nếu như không có An Noãn, có lẽ cốt truyện sẽ sắp đặt một cô gái khác xuất hiện trước mặt Cung Lạc, cốt truyện sẽ vẫn cứ thế mà lặp lại.
Ninh Thư lắc đầu, cô chỉ cần làm loạn chuyện của An Noãn và Cung Lạc lên là được, còn những chuyện khác, nên giao lại cho nguyên chủ.
Tông Chính Bân giơ tay ra bắt tay với Ninh Thư, vừa cười vừa nói: "Tổng giám đốc Cung, vẫn khỏe chứ."
"Xin chào." Mặt Ninh Thư vô cùng lạnh lùng nói, mời Tông Chính Bân ngồi xuống.
Ninh Thư còn muốn nói chuyện, cửa phòng bỗng nhiên mở ra, An Noãn cầm cây lau nhà, xách theo thùng nước đi vào.
Ninh Thư:...
An Noãn thấy Ninh Thư có khách, vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi tổng giám đốc, tôi đi ra ngay đây."
"Chờ một chút, pha hai ly cà phê mang vào đây." Ninh Thư quay qua nói với An Noãn.
An Noãn hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn làm theo.
Ninh Thư thấy đôi mắt cáo của Tông Chính Bân sáng lên, ánh mắt vẫn nhìn theo An Noãn.
Lẽ nào hai người này đã gặp nhau rồi?
Hơn nữa nhìn dáng vẻ của Tông Chính Bân, chắc chắn là có hứng thú với An Noãn rồi.