Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 440 : Nam phượng hoàng (8)
Ngày đăng: 06:48 30/04/20
Lần đầu tiên có người tới phòng làm việc của cô.
Ninh Thư chỉnh đốn lại vẻ mặt, cất giọng nói mời vào.
Trong tay người bước vào cầm một bó hoa, bó hoa che trước mặt hắn, Ninh Thư vừa nhìn thấy người mặc bộ đồ vest, đã biết là ai.
"Tặng vợ của anh." Trương Gia Sâm đi tới trước mặt Ninh Thư, đưa bó hoa hồng đỏ cho Ninh Thư.
Ninh Thư nhận lấy hoa hồng đỏ, cúi đầu ngửi hương hoa, khóe miệng mỉm cười.
Trương Gia Sâm thấy văn kiện trên bàn đắp rất cao, ánh mắt lóe sáng, nói: "Vẫn đang xem văn kiện sao, hiện tại đã là giờ tan làm rồi."
Ninh Thư nói: "Vâng, xem không hiểu lắm, cho nên hơi mất thời gian."
"Đúng rồi, tại sao lại nghĩ ra chuyện tặng hoa cho em." Ninh Thư nói sang chuyện khác, vừa cười vừa nói: "Làm em thấy được yêu thương mà lo sợ."
Ninh Thư đặt bó hoa lên trên bàn, không nhìn hắn nữa, Trương Gia Sâm hỏi: "Diệu Diệu, không thích sao?"
Đây là lần đầu tiên Trương Gia Sâm tặng hoa, trước kia Miêu Diệu Diệu biết điều kiện gia đình của Trương Gia Sâm không tốt, chưa bao giờ để Trương Gia Sâm tặng quà cho mình, cho dù Trương Gia Sâm muốn mua, Miêu Diệu Diệu cũng không cho phép.
Lúc yêu nhau Trương Gia Sâm vẫn chỉ là một nhân viên bình thường, hơn nửa số tiền lương đều phải gửi về nhà, Miêu Diệu Diệu thương Trương Gia Sâm, cho tới bây giờ, món quà duy nhất Trương Gia Sâm tặng Miêu Diệu Diệu chính là chiếc nhẫn kết hôn.
Mỗi lần Trương Gia Sâm muốn mua quà đều phải mua trước mặt Miêu Diệu Diệu, trong lòng Ninh Thư cảm thấy buồn cười, nếu thực sự muốn tặng thì len lén mua rồi tặng là được, chả lẽ Miêu Diệu Diệu lại từ chối không nhận?
Dù gì Miêu Diệu Diệu cũng là con gái của gia đình giàu có, không làm được chuyện như vậy.
Trương Gia Sâm thấy thái độ lạnh nhạt của Ninh Thư, nhịn không được hỏi: "Diệu Diệu, em không thích hoa hồng sao?"
Ninh Thư gật đầu: "Em không thích hoa hồng đỏ, em thích hoa uất kim hương, ý nghĩa của hoa uất kim hương đó là tình yêu cao quý thuần khiết."
Sắc mặt Trương Gia Sâm chợt cứng ngắc, làm như không nghe ra lời nói bóng gió của Ninh Thư, đưa tay kéo tay Ninh Thư lại, nhìn Ninh Thư nói: "Em đang giận dỗi đúng không?"
Ninh Thư gật đầu.
Trương Gia Sâm cầm áo khoác rồi rời đi, Ninh Thư chỉ lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Trương Gia Sâm.
"Sao Gia Sâm lại đi vậy, hai con là vợ chồng, giữ nó ở lại thì đã sao, hai đứa cũng không phải chưa kết hôn?" Mẹ Miêu dí vào trán Ninh Thư: "Sao không bảo nó ở lại."
"Đúng rồi, con có chuyện phải nói với Gia Sâm." Ninh Thư nói một câu với mẹ Miêu, rồi cầm chìa khóa xe đến ga ra lái xe đi.
Ninh Thư ra khỏi cổng, nhưng không phải đi tìm Trương Gia Sâm, mà đi tìm văn phòng thám tử.
Ninh Thư trực tiếp nói với người phụ trách ở văn phòng thám tử: "Tôi muốn anh giúp tôi điều tra chồng của tôi Trương Gia Sâm với thư ký của anh ta."
Ninh Thư đẩy ảnh chụp của Trương Gia Sâm tới trước mặt người phụ trách: "Đây là Trương Gia Sâm, còn đây là tiền đặt cọc."
"Được, có tin tức gì tôi sẽ thông báo cho cô." Người phụ trách nhận ảnh chụp và tiền.
Ninh Thư đi ra khỏi văn phòng thám tử, liền đến tiệm thuốc bắc bốc một vài loại dược liệu, sau đó lái xe về nhà, còn về chuyện Trương Gia Sâm có đi tìm cô thư ký kia hay không, Ninh Thư không quan tâm chút nào.
Những vị thuốc đông y này là chuẩn bị cho cha Miêu, cha Miêu quá béo, mỡ trong máu rất cao, hơn nữa có bị huyết áp cao, đường trong máu cao và mỡ máu cao, tình trạng sức khỏe đã tới giới hạn, sau khi xuất huyết não thì không tỉnh lại được nữa.
Về đến nhà, Ninh Thư tự mình đi sắc thuốc, thực ra cũng không hẳn là thuốc đông y, chỉ là các món ăn nấu kết hợp với thuốc bắc, có thể từ từ điều trị thân thể của cha Miêu.
Cha Miêu nhìn thấy món ăn con gái đích thân làm cho mình, rất cảm động, có thể được ăn đồ con gái tự làm, rất hạnh phúc.
"Cha, sau này mỗi ngày cha đều phải ăn món này, cha phải ăn nhiều rau dưa hoa quả, uống nhiều nước, không được ăn thịt cá nữa, đặc biệt là không được uống rượu." Ninh Thư vừa gập ngón tay vừa nói: "Cha nên tu thân dưỡng tính rồi đấy."
Cha Miêu ha ha cười phá lên: "Quả nhiên là cô gái nhỏ thân thiết của cha, về sau tất cả đều nghe theo con."
Cha Miêu cũng đã ngoài năm mươi tuổi, nhưng trong kịch bản lại đột nhiên xuất huyết não, rất nhanh liền chết, thậm chí không tỉnh lại một lần, bác sĩ nói phần đầu của cha Miêu bị xuất huyết nghiêm trọng, nhiều mạch máu bị vỡ.