Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 504 : Hội chứng stockholm (5)
Ngày đăng: 06:49 30/04/20
Vốn dĩ sức khỏe của Ninh Thư đang không được tốt, bây giờ lại phải ngồi nghe Hạ Hiểu Mạn khóc lóc than vãn, nói lời chia tay thôi cũng mất nửa tiếng đồng hồ, cứ khóc mãi không dừng, bộ dạng lặng lẽ rơi lệ như vậy, thật khiến lòng người hoang mang.
“Anh Văn Lãng.” Hạ Hiểu Mạn miễn cưỡng cười với Ninh Thư: “Hy vọng anh sẽ tìm được hạnh phúc, anh hãy quên em đi.”
“Được.” Ninh Thư trả lời.
Hạ Hiểu Mạn hơi khựng lại, nhưng nghĩ tới gương mặt đê tiện ác độc của Sở Tiêu Nhiên, cùng với năng lực hô mưa gọi gió của hắn, vì tương lai của Văn Lãng, cô ta đành phải để anh rời bỏ mình.
“Anh Văn Lãng, em đi trước.” Hạ Hiểu Mạn đứng dậy, yên lặng nhìn Ninh Thư một hồi, buồn bã cười: “Anh Văn Lãng…” Dường như không biết phải nói gì, Hạ Hiểu Mạn quay người bỏ đi.
Bóng lưng của Hạ Hiểu Mạn trông thật đáng thương, cô bước từng bước trông thật nặng nề tốn sức, cứ đi mà không biết tương lai sẽ đi về đâu.
Ninh Thư uống hết cốc café, chuẩn bị quay trở về ngủ thêm một giấc, tinh thần vẫn chưa được tỉnh tảo, phải ngủ cho thật đã.
Trong lòng Ninh Thư đã có phương hướng của mình, sẽ không đối đầu trực diện với Sở Tiêu Nhiên, bản thân Ninh Thư đang ở thế yếu hơn, không có cách nào có thể đấu lại với hắn, cho nên phải từ từ tìm cách.
Nếu như mọi chuyện dễ dàng như vậy, thì người ủy thác đã không dâng tặng linh hồn của mình, muốn thay đổi đời người.
Ninh Thư muốn giúp Văn Lãng báo thù, cô còn muốn Văn Lãng sống một cuộc sống mới hạnh phúc hơn.
Ninh Thư quay trở về nhà, ngủ một giấc, ngủ một giấc thật sâu, đầu tiên sẽ tu luyện Tuyệt Thế Võ Công trước, dù sao thì nguyên chủ của Ninh Thư cũng sẽ bị người ta đâm chết, có chút võ công phòng thân cũng tốt, mặc dù tu luyện căn bản cũng không có tác dụng gì lắm, nhưng khiến bản thân mạnh mẽ minh mẫn hơn cũng tốt.
Trời đã chuyển tối, Ninh Thư ngừng việc tu luyện, bước vào phòng bếp kiếm gì đó để ăn, trong nồi vẫn còn dư lại chút đồ ăn mẹ Từ đã nấu, ăn xong cơm tối, Ninh Thư mới bắt đầu tìm kiếm thông tin về nguyên chủ Văn Lãng.
Ninh Thư chưa từng làm luật sư bao giờ, cũng may nguyên chủ của cô đã chuẩn bị rất kỹ càng, soạn sẵn từng bước trình tự, đến những tình huống có thể xảy ra cũng đã chú thích rõ ràng.
Trong đầu toàn là mấy giấy tờ pháp luật, Ninh cứ phải lật đi lật lại mấy trang sách luật pháp để nghiên cứu.
Ninh Thư liếc thấy ngồi ở tòa án có một người đàn ông gương mặt thanh tú, khí chất mạnh mẽ, ánh mắt kiêu ngạo, người đàn ông này vừa bá đạo lại vừa tàn bạo.
Nhìn thấy người đàn ông này, trong đầu Ninh Thư đột nhiên hiện lên ba chữ: Sở Tiêu Nhiên.
Sở Tiêu Nhiên đến đây làm gì?
Ánh mắt của hắn bắt gặp ánh mắt của Ninh Thư, hắn đưa tay lên xoa xoa cằm, biểu cảm có vẻ như đang cười vào mặt Ninh Thư, thể hiện thái độ miệt thị khinh bỉ.
Ninh Thư không nhìn Sở Tiêu Nhiên nữa, tập trung vào vụ án trước mắt.
Cuối cùng Ninh Thư cũng có được ưu thế nho nhỏ cho mình, bởi vì công ty Ninh Thư bảo vệ là công ty bị hại.
Nếu như nguyên chủ có mặt ở đây, chắc chắn sẽ xuất chúng hơn Ninh Thư rất nhiều, chứ không bị đối phương áp chế thế này, rõ ràng là bên có ưu thế, nhưng lại khó giành được chiến thắng.
Ninh Thư cần phải học thêm nữa, không chỉ vì Từ Văn Lãng, mà còn là vì bản thân, nếu như bản thân kém cỏi thế này, thì danh nghĩa của Từ Văn Lãng sẽ bị hủy hoại trong tay Ninh Thư.
Quan tòa tuyên bố kết quả, Ninh Thư tay đầm đìa mồ hôi, thu dọn tài liệu bước ra khỏi tòa án.
Vừa ra khỏi tòa án, Ninh Thư nhìn thấy Sở Tiêu Nhiên đứng đó, có vẻ như đang đợi cô, Ninh Thư giả vờ như không nhìn thấy hắn, tiếp tục bước đi.
Tổng giám đốc có nhiều việc phải làm, bỏ ra một thời gian dài như vậy đến xem cô tranh luận, chắc chắn không phải là điều gì tốt đẹp.
Người đến chắc chắn không thiện, người thiện chắc chắn không đến.
*SM: Sadist & Masochist hay còn gọi là kẻ cuồng dâm và kẻ khổ dâm, S chỉ người thích hành hạ, đánh đập dâm loạn, M chỉ người thích chịu đựng khi được hành hạ, đánh đập dâm loạn như thế.