Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 594 : Hậu viện của tứ gia (1)

Ngày đăng: 06:50 30/04/20


Ninh Thư thừa nhận bản thân có chút lo được lo mất, trong lòng có hơi hoảng, vòng tới vòng lui trong không gian hệ thống.



"Cái bộ dạng này của cô thật giống con chó tự cắn đuôi mình." 2333 nói.



Ninh Thư:... 



"Có thể tiết lộ một chút về nhiệm vụ lần này không?" Ninh Thư nói với 2333: "Ta có chút hoảng rồi."



"Chớ có hoảng, chưa biết chừng nhiệm vụ lại dễ như ăn kẹo thì sao?" 2333 an ủi Ninh Thư: "Chúng ta sợ gì chứ."



Ninh Thư: Ha hả... 



Cũng không phải là ngươi làm nhiệm vụ nên mới nói hay như vậy.



Ninh Thư thức dậy, cảm thấy mình quá lo lắng rồi bèn thầm niệm Thanh Tâm chú trong lòng, lại nghĩ thực ra cũng chẳng có gì ghê gớm, cùng lắm thì làm lại từ đầu, đã hoàn thành bao nhiêu nhiệm vụ như vậy, Ninh Thư cảm thấy lần này mình sẽ làm được.



Ninh Thư lại đến không gian ảo đi dạo một vòng, chủ yếu là đến quán ăn một bữa, thức ăn ở quán có ăn nhiều tới mấy cũng không thừa, ăn vào là tiêu hóa ngay, có thể gây nghiện. Ninh Thư lần nào cũng vung ra vài nghìn điểm tích lũy đổi lấy một bàn đầy thức ăn, thử một lượt tất cả các món. 



"May mắn cô chỉ là một linh hồn, nếu là con người mà rượu chè ăn uống quá độ như này chắc chắn sẽ trở thành một mụ mập ú." 2333 khinh bỉ nói.



Chính vì biết mình chỉ là một linh hồn nên mới ăn uống không chút kiêng nể như vậy chứ.



Đánh chén một bữa no say, Ninh Thư mới trở về không gian hệ thống, bình tâm lại, lấy một cuốn sách trên giá sách ra xem, lòng cô quả thực bình ổn hơn rất nhiều. 



Đọc hết một quyển sách, Ninh Thư lại chậm rãi tưới nước cho bồn hoa, chạy trên máy chạy bộ một lúc, cứ chỗ này tạt một chút, chỗ kia ghé một lát.



"Có phải cô không muốn tiến vào nhiệm vụ không? Lần chần như vậy làm gì?" 2333 hỏi.



Ninh Thư ngồi xếp bằng ở trên ghế sô - pha, nói: "Ta vẫn chưa sẵn sàng, để ta chuẩn bị trước tâm lý đã." 
Ninh Thư run rẩy lấy thẻ tích điểm ra, thanh toán một triệu điểm tích lũy. 



Lúc từ phòng tư vấn đi ra, Ninh thư bước thật chậm, hít lấy hít để mùi trầm hương, mỗi lần hít vào đều cảm thấy cả linh hồn như đang thả trôi trong làn nước mát rười rượi, trong lòng hết sức bình yên.



Quả là thứ tốt.



Ninh Thư nhìn tấm biển của phòng tư vấn, cảm thấy lại bị hớ rồi, thật đau lòng quá đi. 



Ninh Thư có thể cảm nhận được người đàn ông tóc bạc này khá mạnh, ít ra thì trong không gian ảo này không ai có thể chọc tới hắn.



Ninh Thư rất muốn ăn quỵt nhưng lại không dám.



Ninh Thư rốt cuộc cũng hiểu ra, có lẽ 2333 biết quy tắc này, cũng biết những quy tắc thực tập này nhưng những chuyện như vậy không được phép nói ra từ miệng 2333. 



Ầy, mình mới thật bé nhỏ làm sao, chẳng khác gì một con kiến hôi.



Trở về không gian hệ thống, Ninh Thư hỏi 2333: "Có phải ta nhỏ bé lắm không?"



"Đúng vậy, rất nhỏ bé." 2333 đáp. "Nhưng mà mọi người đều từ nhỏ bé mà trở nên lớn mạnh, ta ban đầu còn tưởng là cô chẳng trụ được bao lâu, thế mà bây giờ cô đã trở thành người làm nhiệm vụ trung cấp rồi, sau này có thể còn lớn mạnh hơn nữa." 



"Không cần quá bận tâm đến một triệu điểm tích lũy kia, có thể sử dụng điểm tích lũy để đổi lấy sự chỉ bảo của người đi trước thì cũng đáng mà." 2333 nhìn vẻ mặt đau khổ của Ninh Thư, nói tiếp: "Đừng có keo kiệt như vậy chứ, hào phóng lên nào."



Ninh Thư: Ha hả...



Bình thường chỉ biết giả chết, lại nói ra những lời vô nghĩa như vậy, quả thật là không còn gì để nói nữa rồi. 



Có điều 2333 bây giờ không còn mặc định cô sẽ không thể đi tiếp được như trước nữa, nó đang khích lệ cô, ngày trước nó luôn tỏ thái độ thờ ơ, coi thường người làm nhiệm vụ là mình.