Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 648 : Người mang thai hộ (26)

Ngày đăng: 06:51 30/04/20


“Nhất định phải đưa được Nghê Tịnh về nhà, nếu không thì đừng có vác mặt về nhà nữa.” Ông Cảnh hét lên với Cảnh Thiếu Trạch.



Cảnh Thiếu Trạch có chút sững sờ, đương nhiên là hắn không thể ngờ được có ngày Ninh Thư lại muốn ly hôn với hắn, hắn chưa bao giờ nghĩ tới cái kết cục này, nên nhất thời không thể chịu đựng được.



“Đi nhanh đi, bây giờ trong nhà đã đủ loạn rồi, hai đứa không thể ly hôn vào lúc này được.” Ông Cảnh thúc giục, bây giờ Cảnh Thiếu Trạch đang ngây người sững sờ, lúc nãy khi ông nhận được đơn kiện từ tòa án, ông cũng ngây người ra mất một lúc. 



Cảnh Thiếu Trạch xoay người chạy ra phòng khách, mở cửa xe ô tô lái thẳng đến nhà Nghê Tịnh, xe phóng đi với tốc độ rất nhanh.



Cảnh Thiếu Trạch đến nhà Nghê gia, bước vào phòng thấy Ninh Thư đang ngồi trên ghế sofa nói chuyện tâm sự với bà Nghê.



Nhìn thấy dáng vẻ thong thả của cô, vô ưu vô lo, hoàn toàn không giống với người sắp ly hôn. 



Cảnh Thiếu Trạch trong lòng vô cùng tức giận, cô đang đùa giỡn với người khác đây mà.



Cảnh Thiếu Trạch vừa bước vào, cả nhà Nghê gia đều tập trung nhìn hắn, ánh mắt khinh bỉ và uất hận, ông Nghê lập tức đứng dậy và định giáo huấn cho Cảnh Thiếu Trạch một trận.



Ninh Thư kéo tay ông Nghê lại và nói: “Để con xử lý.” 



“Em có ổn không, nếu không ổn thì anh sẽ đánh đuổi nó ra khỏi nhà.” Nghê Ngôn đứng dậy định hướng về phía Cảnh Thiếu Trạch.



Ninh Thư nhếch miệng.



Cảnh Thiếu Trạch cảm thấy không khí có gì đó khó hiểu, Nghê gia vừa nhìn thấy hắn, giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy, hắn nhìn sang Ninh Thư với ánh mắt đau lòng: “Tịnh Tịnh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên em lại muốn ly hôn?” 



“Em ly hôn thì anh phải làm sao, em không muốn anh sống nữa hay sao?” Sắc mặt Cảnh Thiếu Trạch có chút nặng nề:” Em đừng gây thêm chuyện nữa, quay về nhà với anh đi, có chuyện gì chúng ta về nhà rồi nói được không?”



Ninh Thư biểu cảm thờ ơ, lạnh lùng nói: “Mọi chuyện giống như anh đang thấy, chúng ta ly hôn, hẹn gặp ở tòa án.”



“Tại sao vậy?” Cảnh Thiếu Trạch thực sự không hiểu, nhìn biểu cảm lạnh lùng của Ninh Thư vẫn chưa kịp hoàn hồn, Nghê Tịnh là người vốn rất ôn hòa, lúc cười trông cô rất nhẹ nhàng. 



Nhưng cảm giác bây giờ thật lạnh lùng xa cách, thái độ lạnh lùng toát ra từ cô khiến cho Cảnh Thiếu Trạch cảm giác rất xa lạ.
“Ai là người tự ý xông vào nhà dân?” Cảnh sát hỏi.



Ninh Thư chỉ vào Cảnh Thiếu Trạch: “Anh cảnh sát, chính là hắn.”



“Nghê Tịnh.” Cảnh Thiếu Trạch nghiến chặt răng nhìn Ninh Thư, vừa phẫn nộ vừa bi thương nói: “Em nhất định phải làm đến mức này ư? Nhất định phải tuyệt tình với anh như vậy ư, em đã quên đi tình cảm của chúng ta rồi sao?” 



Ninh Thư mỉm cười nói: “Tôi không quen anh.”



Cảnh Thiếu Trạch: …



Cảnh Thiếu Trạch quả thực tức đến mức muốn hộc máu, sao không thể nói chuyện tử tế với nhau được chứ. 



Nghê Ngôn nói với cảnh sát: “Phiền hai anh đưa người này ra ngoài, hắn ta từ đâu đến, thì đưa hắn về lại nơi đó, cảm ơn anh.”



Cảnh sát đến gần chuẩn bị nhấc Cảnh Thiếu Trạch đứng dậy, Cảnh Thiếu Trạch đứng dậy nhanh hơn, chạy về phía Ninh Thư.



Nghê Ngôn chặn Cảnh Thiếu Trạch lại, đấm mạnh vào mặt hắn, Cảnh Thiếu Trạch bị đánh ngã sấp mặt xuống sàn, cảnh sát lập tức đến bắt hắn đưa đi. 



Cảnh Thiếu Trạch nhìn về phía Ninh Thư, hét lớn: “Tịnh Tịnh, rốt cuộc em định làm gì, Nghê Tịnh.”



Ninh Thư khẽ xoa lồng ngực, sợ hãi nói: “Mau bắt lấy hắn, hắn định đánh tôi.”



Cảnh Thiếu Trạch: phụt… 



“Tịnh Tịnh, Nghê Tịnh…” Cảnh Thiếu Trạch bị cảnh sát bắt đi, vừa giãy giụa kêu gào vừa hét tên Nghê Tịnh.



“Nghê Tịnh, anh tuyệt đối sẽ không ly hôn, cho dù anh phải chết.” Cảnh Thiếu Trạch bị đẩy vào trong xe, vẫn hét lớn: “Tịnh Tịnh, anh yêu em, đừng làm như thế với anh.”



Cảnh sát đóng cửa xe lại, tiếng hét của Cảnh Thiếu Trạch đã không còn nữa rồi.