Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 659 : Có thể quay về

Ngày đăng: 06:51 30/04/20


Sau một hồi choáng váng thì Ninh Thư cũng từ từ mở mắt, cô đã trở về không gian của hệ thống, Ninh Thư nằm lên chiếc ghế sô pha, ai ngờ Nghê Tịnh lại xuất hiện ở trước mặt cô.



Nhìn thấy Nghê Tịnh thì Ninh Thư lập tức ngồi ngay ngắn rồi hỏi: “Cô có hài lòng với nhiệm vụ lần này không?”



Nghê Tịnh nở nụ cười: “Cảm ơn, tôi rất hài lòng.”



Ninh Thư có phần ngập ngừng: “Tôi nghĩ là cô nên trở về, cô đã phẫu thuật thành công, đã có được một cơ thể khỏe mạnh, bây giờ cô có thể sống như người bình thường rồi.”



“Có thể sống như một người khỏe mạnh cũng không đồng nghĩa với việc bản thân là một người khỏe mạnh.” Nghê Tịnh lắc đầu: “Cuối cùng thì cả đời này vẫn phải gắn liền với các loại thuốc.”



“Trước kia cô không phải cũng uống thuốc sao.” Ninh Thư nói, với bệnh tình của Nghê Tịnh thì cô ấy nhất định phải uống thuốc: “Phẫu thuật thành công, cha mẹ của cô cũng rất vui.”



Nghê Tịnh mỉm cười: “Cảm ơn cô, nhưng mà tôi muốn bắt đầu lại từ đầu.”



“Được rồi, chúc cô hạnh phúc.” Ninh Thư vẫn cảm thấy đáng tiếc, đầu thai lại lần nữa chưa chắc đã tốt hơn bây giờ.



Ninh Thư cảm thấy nếu Nghê Tịnh trở về thì nhất định sẽ sống rất hạnh phúc, có đủ tiền để cô tiêu sài, cũng sẽ không phải vì đồng tiền mà đau đầu.



Hơn nữa mọi người trong Nghê gia cũng sẽ không ép Nghê Tịnh phải lập gia đình, từ một góc độ nào đó mà nói thì cuộc sống đó còn tự do hơn rất nhiều người.



Nhưng mà mỗi người đều có một cách nghĩ khác nhau, có thể Ninh Thư thấy tốt nhưng chưa chắc Nghê Tịnh lại muốn như vậy.



Cô cảm thấy Nghê Tịnh không muốn sống là vì cô ấy không thể nào sinh con được.



“Mặc kệ thế nào thì tôi cũng cảm ơn cô.” Nghê Tịnh cảm ơn Ninh thư, sau đó linh hồn của cô ấy trở nên mỏng manh, cuối cùng mỏng đến mức chỉ cần có một cơn gió thổi qua là có thể tan vào không khí vậy.



Sau khi Nghê Tịnh biến mất khỏi không gian của hệ thống thì Ninh Thư lập tức nghiêm mặt hỏi 2333: “Tại sao ngươi lại không thông báo cho ta khi có người tiến vào không gian của hệ thống.”



2333 giải thích: “Ta nghĩ cô đã chuẩn bị tốt để gặp người ủy thác rồi.”



Ngụy biện!



Cái bộ dáng chán chường nằm dài trên sô pha kia giống như muốn gặp khách sao.



Ninh Thư trợn ngược mắt: “2333, ta cảm giác dạo gần đây người có gì đó rất kỳ lạ, nếu có gì không hài lòng thì nói thẳng ra đi.”



“Không có nha, ta là đang nhắc nhở và đốc thúc cô, đấy là vì ta sợ khi cô trở thành nhiệm vụ giả trung cấp thì sẽ cảm thấy tự mãn.” 2333 nói.



Ninh Thư: →_→



Có phải là ta còn phải cảm ơn ngươi hay không?



Ninh Thư hỏi: “Nếu ta rời khỏi cơ thể của Nghê Tịnh, mà Nghê Tịnh lại không chịu trở trở về thì cơ thể của cô ấy sẽ thế nào?”



“Đương nhiên là sẽ chết.” 2333 nói.




Làm xong hết mọi việc thì Ninh Thư lại ngồi trên ghế sô pha để tu luyện, đến khi không thể hấp thụ được nữa thì cô mới dừng lại.



Ninh Thư mở mắt, cô sờ lên linh hồn của mình, bây giờ linh hồn của cô đã mạnh lên rất nhiều, khi sờ lên thì có cảm giác giống như hoa quả đông lạnh vậy.



Ninh Thư rất vui vẻ, chí ít thì cô cũng đang dần trở nên mạnh hơn.



“Hừ, cô biết một linh hồn cường đại chân chính là như thế nào không, giống hệt như cơ thể của con người, lại có thể đao thương bất nhập, nếu như tiêu diệt những linh hồn như vậy thì nhất định không được để lại một tia thần niệm, nếu không sẽ không thể giết chết được.” 2333 thấy Ninh Thư đang say sưa vuốt ve gương mặt của mình thì cười một tiếng.



Ninh Thư:...



Ta biết là có rất nhiều người cường đại, nên ngươi không cần phải nói cho ta biết.



“Ta cần được cổ vũ chứ không phải là đả kích, chẳng lẽ ngươi không sợ ta không chịu nổi đả kích mà bị stress sao?” Ninh Thư tức giận nói.



“Vậy bây giờ cô không chịu nổi sao?” 2333 hỏi.



“Miễn cưỡng thì có thể chịu được.”



“Vậy thì không phải là được rồi sao.”



Ninh Thư: o(*T▽T) ツ ┏━┓[Đập bàn khóc lớn!]



Mạnh mẽ yêu cầu được đổi hệ thống, hệ thống của cô không đáng yêu chút nào cả.



Ninh Thư dự định đến không gian ảo dạo một vòng, không chừng sẽ tìm được thứ gì đó có ích.



Nhưng mà Ninh Thư hầu như không mua gì cả, tiền thì không có nhưng lại thích náo nhiệt.



Trong chớp mắt Ninh Thư liền xuất hiện ở không gian ảo, những chuyện khác chưa lo vội, cô phải đến quán cơm ăn một bữa đã.



Lúc đi ngang qua một cửa hàng thì Ninh Thư bị một nhiệm vụ giả từ bên trong đi ra va vào, làm cho Ninh Thư trực tiếp ngã xuống đất.



“Xin lỗi.” Người va vào Ninh Thư vội vã xin lỗi, sau đó giơ tay ra để đỡ Ninh Thư đứng dậy.



Ninh Thư né tránh cánh tay của hắn, lắc đầu nói: “Không có việc gì cả.”



Khi Ninh Thư nhìn thấy khuôn mặt của người này thì cả người đều ngây ra, không ngừng dụi mắt, biểu cảm vô cùng ngạc nhiên.



Không thể được, tại sao người này lại ở đây, sao có khả năng này được.



Biểu cảm của Ninh Thư trở nên khiếp sợ, cho dù thế nào cô cũng không tin được lại mình lại gặp được người này.



“Cô không sao chứ.” Người đàn ông kia hỏi lại, thoạt nhìn có vẻ rất nho nhã lễ độ.