Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 669 : Mau vào trong lòng của vi sư (9)
Ngày đăng: 06:51 30/04/20
Kích phát cấm chế trong đan điền của cô, khiến cô đau sắp chết, bây giờ còn muốn cho cô Huyền Dương kiếm, ha ha ta cười vào mặt ngươi.
Biểu cảm của Ninh Thư mang sự hoài nghi: "Sư phụ, người thực sự sẽ cho đệ tử thần khí sao?"
Đây chính là thần khí, nói cho là cho à, chúng ta cũng không quen thân đến vậy.
Thanh Hoa Quân liếc mắt nhìn Ninh Thư: "Cho ngươi Huyền Dương kiếm dĩ nhiên không phải thực sự rồi, Huyền Dương kiếm là thần khí trấn phái của Hóa Tiên tông, không thể đưa cho ngươi."
"Nhưng ta đưa cho ngươi một cây Huyền Dương kiếm gần giống cái thật, chắc là cũng đủ để ngươi ứng phó với ma tộc."
Da mặt Ninh Thư không khống chế được mà run lên một cái, trong lòng cũng khá cạn lời, có cô phải còn phải cám ơn Thanh Hoa Quân không.
"Lấy được Huyền Dương kiếm ngươi rời khỏi Hóa Tiên tông đi, loài người không thể chứa chấp ma tộc." Thanh Hoa Quân duỗi tay ra, những thanh kiếm nhỏ xíu trong không trung hóa thành cái quạt giấy, bay vào trong tay Thanh Hoa Quân.
"Trên người của ngươi có huyết mạch của loài người, chúng ta là thầy trò, ta cũng không giết ngươi, cho ngươi thanh Huyền Dương kiếm giả ứng phó với ma tộc, từ nay về sau ngươi không nên xuất hiện ở Hóa Tiên tông." Thanh Hoa Quân lạnh nhạt nói.
Ninh Thư thật muốn hét lên cái đồ mặt dày không biết xấu hổ, rõ ràng muốn cô mang Huyền Dương kiếm đi bày mưu với ma tộc, hết lần này tới lần khác còn nói tha cho cô một lần, còn nói thầy trò tình cảm nữa chứ.
Ninh Thư vẫn không thể không nói lời cảm tạ Thanh Hoa Quân: "Cảm ơn sư phụ."
Bực quá đi mà.
"Đi ra ngoài đi." Thanh Hoa Quân không nhìn Ninh Thư, vung tay lên mở cửa điện ra.
Thân thể Ninh Thư bay ra khỏi đại điện, vừa ra khỏi cửa, toàn thân đều là mồ hôi lạnh, gió thổi vào người, còn có chút lạnh lẽo, Ninh Thư mắc bệnh sốt rét rồi.
Ninh Thư đi về phòng của mình, nhìn thấy Ngọc Linh Nhi đang nâng thùng nước, cầm gáo nước tưới nước cho hoa tươi.
Ngọc Linh Nhi nhìn thấy mặt sắc tái nhợt của Ninh Thư, vội vàng hỏi: "Sư tỷ, có phải sư phụ giáo huấn tỷ không?"
Không, chỉ đánh nhau thôi.
"Sư tỷ, lời của sư phụ nói thì tỷ cứ nghe thôi, không nên để bụng, con người của ông ấy không được ngay thẳng cho lắm, thích dày vò đệ tử." Ngọc Linh Nhi an ủi Ninh Thư.
Ninh Thư nói: "Vậy đệ tử đi ạ."
"Đại sư tỷ, tỷ muốn đi đâu?" Ngọc Linh Nhi tò mò hỏi.
Thanh Hoa Quân ho khan một tiếng: "Vi sư để cho nó đi làm chút chuyện."
"Thì ra là như vậy." Ngọc Linh Nhi nói với Ninh Thư: "Sư tỷ trên đường phải cẩn thận một chút, về sớm nhé."
Ninh Thư nói: "Cảm ơn."
"Nên đi tu luyện rồi, còn ở đây làm gì?" Thanh Hoa Quân sai Ngọc Linh Nhi đi.
Ngọc Linh Nhi bĩu môi nói: "Đệ tử cáo lui." Sư phụ muốn nói gì với đại sư tỷ, còn không cho nàng biết nữa.
Ngọc Linh Nhi cảm thấy bầu không khí giữa sư phụ và đại sư tỷ rất kỳ quái, bước đi rất chậm, muốn biết hai người này muốn gì.
Thanh Hoa Quân vung tay lên, tống Ngọc Linh Nhi đi, đóng cửa lại.
Ngọc Linh Nhi đứng ở cửa, trong lòng có chút cảm giác khó chịu, muốn làm chuyện gì vậy nhỉ, lại còn phải đóng cửa.
Ninh Thư lặng lẽ nhìn, Thanh Hoa Quân thực sự rất sủng ái Ngọc Linh Nhi, thứ tốt gì cũng giữ lại cho Ngọc Linh Nhi, thay Ngọc Linh Nhi suy nghĩ.
Thay Ngọc Linh Nhi chắn gió cản mưa.
Ngọc Linh Nhi là song linh căn, tư chất không có gì bứt phá, Thanh Hoa Quân tốn rất nhiều công sức tìm các bảo vật trên trời dưới đất, thay Ngọc Linh Nhi tẩy tủy lọc xương, biến Ngọc Linh Nhi trở thành đơn linh căn, tốc độ tu luyện đột nhiên tăng mạnh.
Nhưng Ngọc Linh Nhi là một người không nhạy bén, luôn cảm thấy sư phụ thích trêu chọc mình, lúc nào cũng đả kích nàng, tìm mọi cách để dày vò nàng.
Đến khi Ngọc Linh Nhi lớn lên, sức mạnh lớn rồi, hai người kết thành đạo lữ.
Tiểu thỏ bạch bị lão hồ ly thịt vào bụng rồi.