Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 69 : Thê tử của tổng tài (1)
Ngày đăng: 06:43 30/04/20
Edit: Akito
Thời điểm Ninh Thư trở lại hệ thống không gian, nhịn không được sờ lên bả vai của mình, đến bây giờ mà nói cảm giác còn rất đau.
Làm người bình thường lâu rồi, Ninh Thư thực lâu không có trải qua đau đớn như vậy, cũng chỉ có trị bệnh bằng hóa chất mới đau đớn như thế, Ninh Thư đều sắp quên chính mình đã từng là người bệnh rồi.
Cúi đầu nhìn xuống cơ thể của mình, Ninh Thư thở dài một hơi, linh hồn lại ảm đạm đi một ít, liền nhanh chóng ngồi xuống hấp thu năng lượng của không gian này.
Ninh Thư nghĩ đến Tuyệt Thế Võ Công, dứt khoát dựa theo con đường Tuyệt Thế Võ Công vận hành, tốc độ như này thật sự quá chậm.
Trong đầu Ninh Thư nghĩ đến tâm pháp Tuyệt Thế Võ Công, cũng không biết có thành công hay không, cô bây giờ chỉ là linh hồn, không có cơ thể không có kinh mạch như thế nào vận hành tâm pháp, cảm giác cũng là say.
Ninh Thư ngồi dưới đất, nhắm mắt lại đem vật chất không biết là cái gì dẫn vào thân thể, làm cho Ninh Thư kinh hỉ chính là, tốc độ nhanh hơn một tí, hơn nữa này đó vật chất dẫn vào trong linh hồn cảm thấy thật dễ chịu, một cỗ cảm giác mát lạnh.
Thời điểm Ninh Thư đang hăng say, trong không gian truyền tới một đạo thanh âm máy móc lạnh lẽo.
“Chúc mừng người chơi trở về, hiện tại muốn xem bản tư liệu sao?”
“Được.”
Ninh Thư vừa đáp xong, trước mặt liền xuất hiện màn hình, trên đó hiện ra tư liệu của cô.
Số hiệu: 2333
Tên họ: Ninh Thư
Tuổi: 27
Điểm kinh nghiệm EXP: 7100 (7100/10000)
Giá trị Linh hồn: 60
Điểm Sinh mệnh: 50
Giá trị trí tuệ: 80
Giá trị Mị lực: 1
Giá trị May mắn: 25
Tinh thần lực: 120
“Con…”
Ninh Thư nghe những lời này, cố sức mở to mắt.
“Nhiễm, con tỉnh rồi?” Một người phụ nữ ân cần nhìn xem Ninh Thư, trong ánh mắt mang theo bọt nước.
Ninh Thư ‘Vâng’ một tiếng, nhúc nhích cơ thể, sau đó phía dưới liền sóng gió mãnh liệt, bụng rất đau, như là có dao găm cắm vào vậy.
Ninh Thư tức thì ngốc bức, lúc này là chuyện gì xảy ra?
“Con đừng động đậy, thân thể không tốt con đừng động đậy.” Người phụ nữ đè thân thể Ninh Thư xuống.
Ninh Thư đảo con mắt thoáng đánh giá chung quanh một phát, chóp mũi bao quanh một cỗ hương vị nước sát trùng, xem ra là ở trong bệnh viện.
Ánh mắt dừng lại ở giường bệnh cách đó không xa, Ninh Thư thấy được một người đàn ông mặc âu phục màu đen, dáng người hắn cao lớn thẳng tắp, một thân âu phục mặc ở trên người hắn lộ ra vẻ cực kỳ gợi cảm.
Biểu tình lạnh lùng lại soái khí, một thân âu phục phẳng phiu, phong cách hắc bạch giản lược.
Đường nét khuôn mặt đẹp trai rõ ràng, sắc mặt cùng ánh mắt đều mang theo lãnh khốc, toàn thân đều tràn ngập một loại bá đạo khốc soái, khí thế duy ngã độc tôn.
Lại một người nam nhân phi thường có mị lực, chính là hiện tại người nam nhân này nhìn chằm chằm mình ánh mắt phi thường không tốt, đã vậy còn kèm theo cực độ chán ghét, bộ dạng như vậy thật cùng nhìn kẻ thù giống nhau.
Ninh Thư nháy mắt, hiện tại cô còn chưa có tiếp thu cốt truyện, cũng hoàn toàn không biết tình huống trước mắt là như thế nào, cho nên liền câm miệng không nói lời nào.
Người nam nhân kia thấy thái độ Ninh Thư làm bộ làm tịch như vậy, cười lạnh một tiếng, cầm lấy áo khoác trên ghế sa lon liền đi rồi.
Thái độ nam nhân như vậy làm cho người phụ nữ vừa nãy trấn an Ninh Thư thực hết sức giận dữ, nhìn bóng lưng người nam nhân kia tức giận đến cơ thể phát run, sau đó xoay đầu lại, nhìn Ninh Thư, âm thanh đau xót nói: “Nhiễm, con gái của mẹ a.”
Hiện tại thân thể Ninh Thư cực kỳ không thoải mái, bụng rất đau, chắc không phải như cô nghĩ đi.
“Con mệt mỏi.” Ninh Thư nói, cô hiện tại cần thiết phải tiếp nhận cốt truyện trước.
“Vậy con nghỉ ngơi cho tốt, con bây giờ đang là Tiểu Nguyệt tử, không thể nghĩ nhiều, dưỡng thân thể cho tốt, những chuyện khác về sau lại nói.” Tô phu nhân hướng Ninh Thư nói.
A tịch a, Tiểu Nguyệt tử, cả người Ninh Thư đều bùng cháy, khó trách bụng đau như vậy, đây là sảy thai a, cô một đứa con gái chưa gả, trực tiếp vượt qua nhiều giai đoạn như vậy, hiện tại sinh non làm Tiểu Nguyệt tử rồi.
Tô phu nhân trông thấy biểu tình của con gái mình thực quái dị, cho rằng con vì sự tình hài tử mà thương tâm, luôn miệng nói: “Mẹ không nói nữa, con nghỉ ngơi cho tốt.”
Nói xong Tô phu nhân lau đi nước mắt, “Mẹ trở về nấu canh gà cho con.”