Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 720 : Người đàn ông thật thà (26)

Ngày đăng: 06:52 30/04/20


Thái An Kỳ chỉ coi Vương Bác là một con đường lùi cho mình, khi lớn tuổi không thể chơi được nữa, sẽ có Vương Bác chăm sóc cô ta, nuôi cô ta.



Bây giờ Vương Bác muốn ly hôn với cô ta, cô ta cũng phải đào mỏ Vương Bác.



Hoặc là hai trăm nghìn tệ, hoặc là một căn nhà, cô ta còn dám lên tiếng nói như vậy. 



Giao nhà cho Thái An Kỳ rồi, mẹ con bọn hắn ngủ ngoài đường sao?



Lại nói một căn nhà không chỉ tốn hai trăm nghìn, sau này phải di dời, giá nhà đất càng lên cao.



Thái An Kỳ trở về phòng ngủ dọn dẹp hành lý chuẩn bị đi, cô ta mới không cần cùng ở dưới một mái nhà với hai mẹ con nhà này. 



Thái An Kỳ nói: "Ly hôn hay không, các người nghĩ xong rồi nói cho tôi biết, ly hôn thì chuẩn bị hai trăm ngàn đi, ly hôn hay không tùy các người."



"Cô đi đâu?" Vương Bác xanh mặt hỏi.



"Anh còn quản lý tôi đi đâu à." Thái An Kỳ tức giận nói. 



Vương Bác tức muốn chết, Thái An Kỳ không ly hôn, tự mình đi chơi, nhưng hắn thì sao, lẽ nào người đàn bà này cả đời sẽ là vợ hắn sao.



Vợ của hắn lại lăn vào vòng tay của những kẻ khác.



Cô ta ung dung tự tại, bản thân mình lại không có cách nào bắt đầu lại cuộc sống. 



Ninh Thư nói với Thái An Kỳ: "Nếu như cô bước ra khỏi cái cửa này, tôi sẽ tiêu hủy hết đồ của cô."



Thái An Kỳ lập tức quay mặt lại, thét lên: "Bà dám."



"Tôi không có gì không dám cả, váy của cô không phải đã bị cắt rồi sao?" Ninh Thư lạnh nhạt nói: "Trước khi chưa chắc chắn có ly hôn hay không, cô không thể rời khỏi căn nhà này." 



"Bà..." Thái An Kỳ tức giận đến mức giậm chân: "Đây là bà giam lỏng tôi, tôi phải báo cảnh sát, cô trộm đồ của tôi, bà là kẻ trộm."



Ninh Thư vô cùng bình tĩnh nói: "Có thể đấy, trong điện thoại di động của tôi có bức ảnh bán dâm của cô, còn có video cô chat sex với người khác, có thể khiếu cáo cô truyền bá những thứ đồi trụy."



Thái An Kỳ:... 
Ninh Thư nói: "Đừng nên lúc nào cũng ngủ ở ngoài phòng khách, về phòng ngủ đi, đây là nhà của chúng ta, sao con lại không thể ngủ trong phòng ngủ của mình chứ." 



Vương Bác lắc đầu: "Nhưng con không muốn nhìn thấy cô ta."



"Vậy tùy con." Ninh Thư nói.



Vương Bác càng nghĩ càng tức, lúc nửa đêm, đi thẳng vào phòng ngủ, áp trên người Thái An Kỳ. 



Hắn luôn nghĩ tới cảm giác của Thái An Kỳ, nhưng Thái An Kỳ lại lên giường cùng người đàn ông khác.



Trong lòng Vương Bác càng hung bạo hơn, càng nghĩ càng thấy không đáng.



Vương Bác thô bạo đi vào, khiến Thái An Kỳ đau quá thét lên, đánh Vương Bác đuổi hắn ra ngoài, bắt Vương Bác cút đi. 



Vương Bác nhìn vẻ mặt vặn vẹo của Thái An Kỳ, đột nhiên cảm thấy không có hứng thú, hắn làm như vậy, có thể có được gì, rõ ràng biết Thái An Kỳ là loại người gì rồi mà.



Cho rằng như vậy thì có thể trả thù được cô ta sao?



Vương Bác mặc quần áo vào, đến nhìn cũng không thèm nhìn Thái An Kỳ đau đớn đến nằm liệt trên giường, xoay người đi ra cửa. 



Thái An Kỳ là loại đàn bà có thể làm vợ tất cả đàn ông, không biết có bao nhiêu người đàn ông rồi, hắn làm như vậy, cảm thấy người bị làm nhục lại chính là mình.



Thái An Kỳ là loại đàn bà không bằng một con điếm.



Ninh Thư ở phòng bên cạnh nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Thái An Kỳ, mở cửa ra lại thấy Vương Bác đi từ trong phòng ngủ ra. 



Vương Bác nhìn thấy Ninh Thư, nói với Ninh Thư: "Mẹ, con không sao, con muốn nhanh ly hôn một chút."



Ninh Thư thấy Vương Bác bây giờ bình tĩnh hơn trước kia rất nhiều, ngược lại thoải mái hơn rất nhiều.



Tức giận đau lòng là vì vẫn còn quan tâm, bình thản như người xa lạ mới là không còn quan tâm nữa. 



Mặc dù Vương Bác chưa hoàn toàn buông tay Thái An Kỳ, nhưng đây cũng là một khởi đầu tốt.