Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 755 : Tình duyên giữa người và yêu (26)

Ngày đăng: 06:53 30/04/20


Sớm biết, ngàn vàng khó mua được hai từ sớm biết, bây giờ Tạ Ý Viễn vô cùng hối hận khi mình chọc đến Tống Hề Hàm, khiến công ty nhà hắn không thể tiếp tục hoạt động, nhân viên của công ty cũng vì vậy mà mất mạng.



Có điều Tạ Ý Viễn cũng rất đau khổ, người bình thường làm gì có ai nghĩ tới bên cạnh Tống Hề Hàm lại có một con quỷ vương chứ, gặp người con gái mình thích thì nhất định phải theo đuổi thôi.



Xét cho cùng, điều kiện của Tạ Ý Viễn cũng không tồi, gia đình giàu có, tuy tướng mạo kém xa Phong Dận, thế nhưng cũng coi như là nổi bật trong đám người bình thường. 



Sắc mặt Tạ Ý Viễn tái nhợt, vô cùng khó chịu, nhìn Ninh Thư, nghiêm giọng nói: "Thật sự không có cách nào giết chết hắn sao? Làm hắn hồn phi phách tán."



Sự giận dữ trong lòng Tạ Ý Viễn cũng bị kích động, người ta muốn bóp cổ hắn để giết hắn, hắn không thể cứ nghển cổ chịu chết, không hề chống cự, ngoan ngoãn đón nhận cái chết.



Hiện tại mới chỉ là bắt đầu thôi. 



Ninh Thư mím mím môi: "Con người ai cũng có điểm yếu, cho dù biến thành quỷ cũng vậy, chỉ có thể từ từ rồi tính thôi."



"Không thể từ từ được, tôi lo lắng hắn sẽ đối phó với nhân viên của công ty." Tạ Ý Viễn nói.



Điều này hoàn toàn có thể xảy ra. 



Dù sao cái chết của vị nữ cấp trên này đã mang đến rất nhiều phiền phức cho Tạ gia, nếu như trong công ty lại thêm một nhân viên nữa xảy ra chuyện, Tạ gia nhất định không thể chịu đựng nổi.



Những cái chết liên tục xảy ra sẽ đẩy Tạ gia đến trước đầu sóng ngọn gió.



Hiện tại Tạ Ý Viễn chỉ lo lắng điều này, hắn không sợ quỷ vương đến tìm Tạ gia, chỉ sợ quỷ vương lại gây ra những chuyện như vậy. 



Ninh Thư cảm thấy không thoải mái, trước đó phải làm phép siêu độ cho nữ cấp trên, bây giờ thân thể rất khó chịu, cô liền nói với Tạ Ý Viễn: "Chúng ta về trước đi."



Tạ Ý Viễn lái xe, Ninh Thư ngồi ở vị trí kế bên tài xế, Tạ Ý Viễn đang lái xe đột nhiên giẫm phanh xe dừng lại.



Xe đột ngột dừng lại, bánh xe ma sát với mặt đất tạo ra âm thanh chói tai, cả người Ninh Thư lao về trước, lập tức khiến trái tim Ninh Thư đau đớn, sắc mặt trở nên trắng bệch. 



"Tại sao lại đột nhiên dừng xe?" Ninh Thư tức giận hỏi.



Tạ Ý Viễn nói: "Tôi vừa mới nhìn thấy một người đứng ở giữa đường, nên liền đạp phanh xe dừng lại."



Ninh Thư liếc mắt nhìn hắn, không nói nên lời. 
Ninh Thư gật đầu: "Sư phụ, người cẩn thận một chút, quỷ vương rất lợi hại." 



Ông nói: "Ta biết rồi."



Tạ Ý Viễn và Ninh Thư ở lại biệt thự, Tạ Ý Viễn nói với Ninh Thư: "Sư phụ cô đúng là... một người giàu tình cảm."



Ninh Thư liếc mắt nhìn hắn, định trở về phòng tu luyện, Tạ Ý Viễn thấy Ninh Thư đi, vội vã đi theo phía sau Ninh Thư. 



"Anh làm cái gì vậy?" Ninh Thư hỏi.



Tạ Ý Viễn sờ sờ mũi, nói: "Tôi cảm thấy chúng ta nên ở chung một chỗ, tách ra sẽ bị quỷ vương tiêu diệt từng người một."



"... Người ta cần tiêu diệt từng người sao? Cho dù hai chúng ta ở chung một chỗ, cũng không bằng một đầu ngón tay của người ta." Ninh Thư không biết nói gì: "Tôi phải vào phòng rồi, anh theo tôi làm gì?" 



"Cái kia, tôi với cô ở cùng nhau đi." Tạ Ý Viễn không đợi Ninh Thư đồng ý, liền chui vào phòng Ninh Thư.



Ninh Thư: →_→



Hay lắm, sao lại sợ thành bộ dạng như vậy rồi. 



Ninh Thư không để ý đến hắn, bắt đầu bố trí Tụ Linh trận, linh khí đầy đủ mới có thể chữa trị được vết thương trong tim mạch.



Tạ Ý Viễn nhìn Ninh Thư nắm lấy pháp quyết, hết lần này đến lần khác, cảm thấy người con gái này thật sự rất ngốc.



Đến khi Tụ Linh trận thành công, Ninh Thư nhanh chóng ngồi xếp bằng trên mặt đất để tu luyện. 



Tạ Ý Viễn trực tiếp nằm trên giường ngủ, lâu lắm rồi hắn không được ngủ một giấc ngon lành, không phải bị quỷ nhập, thì bị quỷ đe dọa.



Cả người mệt mỏi như muốn nổ tung.



Trong phòng yên tĩnh, Ninh Thư vận khí đến tim mạch, kình khí từ từ chữa trị trái tim của cô. 



Trong lòng Ninh Thư thấy hơi lo lắng, yên bình của hiện tại chẳng qua chính là sự yên tĩnh giữa cơn bão tố, bởi vì tình trạng sức khỏe hiện giờ của Tống Hề Hàm không tốt, khiến Phong Dận không có cách nào tới gây sự với bọn họ.