Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 809 : Hệ thống minh tinh siêu cấp 5

Ngày đăng: 06:53 30/04/20


Dương Vũ Huy mới tỏ tình không được bao lâu, bên Lý Tân Trạch đã có tin tức, gọi điện thoại tới hỏi cô.



Ninh Thư nói: “Chỉ là một vài người chẳng ra làm sao cả, căn bản cũng không cần để tâm đến.”



“Loại này chính là thích ăn đòn, biết rõ em là bạn gái của anh, còn làm như vậy chính là cố ý gây rắc rối.” Giọng của Lý Tân Trạch vô cùng không tốt. 



Ninh Thư không có sinh vật mang tên bạn trai này, ừ, lúc này cô nên nói như thế nào?



“Không cần quan tâm đến hắn, tính toán với hắn chỉ làm giảm phong độ của mình thôi.” Ninh Thư nghiêng đầu, giơ lên cánh tay kẹp điện thoại di động, viết một vài thứ lên giấy.



“Không cần phải để ý đến hắn.” Cố gắng trì hoãn thời gian xảy ra mâu thuẫn giữa Dương Vũ Huy và Lý Tân Trạch, hiện tại cô phải nghĩ xem làm sao để đối phó Dương Vũ Huy. 



Lý Tân Trạch bên kia im lặng một lát: “Được rồi, nghe lời em.”



“Vâng, em cúp máy đây.” Ninh Thư cúp điện thoại.



Lý Tân Trạch:... 



Loại này giống như báo cáo công viêc, thái độ lạnh nhạt ấy là sao vậy?



Ninh Thư viết viết vẽ vẽ trên giấy, nhìn xem tiếp theo Dương Vũ Huy có kế hoạch gì.



Bởi vì Dương Vũ Huy bây giờ còn là sinh viên năm thứ hai đại học, làm gì cũng không thể vượt ra khỏi khuôn viên trường, cho nên bây giờ Dương Vũ Huy muốn tung tiểu thuyết lên thế giới mạng để hot. 



Hắn chỉ cần tìm trong hệ thống ra tiểu thuyết, sau đó đánh ra là được rồi, không cần tốn chất xám, một ngày có thể viết không ít.



Ninh Thư suy nghĩ một chút, chỉ có lấy tiểu thuyết đó ra trước Dương Vũ Huy.



Cũng may Ninh Thư biết kịch bản, hơn nữa sau cái chết của Lý Tân Trạch, Trần Gia Nam cố ý nghiên cứu hết tất cả tác phẩm của Dương Vũ Huy. 



Hiện tại Ninh Thư có không ít thứ trong đầu.



Ninh Thư mở máy vi tính ra, hiển thị thông qua mạng trường học, xâm nhập vào máy tính của Dương Vũ Huy. Trong máy tính của Dương Vũ Huy có vài bộ phim điện ảnh ngắn, trong một tệp tài liệu có không ít bản thảo, hơn nữa không chỉ có một tệp.
Vừa đi vào sân vận động đã thấy một đám người vây chung lại một chỗ, còn có tiếng nói kháy, Ninh Thư vội vàng đi qua đó. 



Lý Tân Trạch tuy là bị người lôi kéo, nhưng vẫn đạp được Dương Vũ Huy một cước, Dương Vũ Huy cũng bị mọi người lôi ra.



Dương Vũ Huy sắc mặt vô cùng khó coi, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn Lý Tân Trạch.



“Nhìn gì mà nhìn, tôi đạp cậu thì sao, làm phiền bạn gái của tôi, tôi lúc đầu cũng không muốn tính toán với cậu, thế nhưng cậu cố ý mượn cớ gây chuyện với tôi là có ý gì.” Lý Tân Trạch trên mặt mang theo thái độ kiêu ngạo đối với tên Dương Vũ Huy đáng khinh kia. 



Lý Tân Trạch điều kiện gia đình dư dả, dáng dấp cũng đẹp trai, thế nhưng Dương Vũ Huy đối diện lại có chút khó coi, trên áo thi đấu in dấu giày, gương mặt giận đến đỏ bừng, nốt mụn trên mặt cũng hiện rõ lên rồi.



Hiện tại Dương Vũ Huy rõ ràng bị khí thế của Lý Tân Trạch dồn ép.



Ánh mắt của Dương Vũ Huy thoáng thấy bị sỉ nhục: “Không phải là ỷ vào gia đình có tiền à, nếu không có tiền, xem cậu làm sao khoe khoang.” 



“Nhà tôi có tiền, đó là cha tôi có thể kiếm tiền, do tôi mệnh tốt, cậu không phục?” Lý Tân Trạch bật cười một tiếng: “Rõ ràng ước ao, còn bày ra bộ mặt thù hận, coi có mắc ói hay không.”



Ninh Thư: →_→



Lý Tân Trạch cũng độc miệng đấy. 



Dương Vũ Huy híp mắt, khí phách nói: “Cậu đừng có hối hận.”



Lý Tân Trạch chẳng thèm đôi co.



Dương Vũ Huy xoay người rời đi, nhìn thấy Ninh Thư đứng cách đó không xa, trên mặt của hắn hiện lên một vẻ chán ghét khinh bỉ. 



Dương Vũ Huy đi rồi, đi cùng với hắn là một người bạn cùng phòng ký túc xá.



Lý Tân Trạch trông thấy Ninh Thư liền đi về phía cô: “Gia Nam.”



Ninh Thư nuốt nước bọt ực một tiếng, có chút không biết nên xoay sở thế nào với Lý Tân Trạch, Ninh Thư mỉm cười hỏi: “Anh không sao chứ?”