Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 831 : Hệ thống minh tinh siêu cấp 27

Ngày đăng: 06:54 30/04/20


Dương Vũ Huy cũng không hề nói dối, quả thực trên tay hắn đã không còn kịch bản gì nữa rồi, hiện tại hắn nói cũng không lên lời, không thể đọc những thứ hệ thống tìm kiếm đưa ra.



Tay hắn không thể cử động, càng không thể viết chữ, đánh máy tính.



Dương Vũ Huy thật muốn khóc ròng, hắn chỉ nằm đây lãng phí thời gian, nói không chừng kịch bản hắn viết trước đây đã trở thành mớ giấy vụn. 



Một người sống lại khác đã bán mất kịch bản rồi.



Trong lòng Dương Vũ Huy đầy bất an và sợ hãi, hắn đã quen dựa vào hệ thống, quen thành công rồi.



Nếu phải trở lại cuộc sống vô hình trước kia một lần nữa, hắn sẽ khóc ròng mất. 



Ninh Thư đứng ở cửa phòng bệnh, nghe thấy lời Dương Vũ Huy và Phương Mộng Hàm nói, liền cảm thấy Dương Vũ Huy thật liều, dám giao mọi chuyện cho Phương Mộng Hàm xử lý.



Tình cảm giữa hai người này đã sâu đậm đến vậy sao?



Dương Vũ Huy có rất nhiều nữ nhân, chỉ sợ sẽ tiêu đời vì nữ nhân mất. 



Dương Vũ Huy kêu Phương Mộng Hàm thay mình đi bán kịch bản, Phương Mộng Hàm đã ăn bớt tiền rồi.



Ninh Thư thầm hỏi 2333: “Bây giờ hệ thống đã thoát khỏi Dương Vũ Huy chưa?”



“Chưa.” 2333 nói: “Muốn tìm một ký chủ thích hợp không dễ dàng, sẽ không dễ dàng thoát ra.” 



“Trên người Dương Vũ Huy bây giờ vẫn còn có chút số mệnh.”



Ninh Thư cau mày: “Vậy lúc nào hệ thống mới thoát ra?”



“Ta biết đâu đấy, ta cũng chỉ có thể chờ hệ thống thoát ra thì chớp lấy cơ hội tấn công nó.” 2333 nói: “Đến khi số mệnh trên người Dương Vũ Huy ngày càng ít, hệ thống ắt sẽ rời bỏ hắn.” 



“Nghe thật tàn nhẫn.” Dương Vũ Huy sống dựa vào hệ thống, nếu không có hệ thống, hắn sẽ trở về nguyên hình.



“Trên đời này có bữa ăn miễn phí chắc? Một mình hắn có hệ thống thì hắn thật sự trở thành người đặc biệt chắc?” 2333 lạnh lùng nói.




Ninh Thư coi như đang xem kịch vui, lúc thành công vạn người tán dương, lúc sa cơ thì đến nữ nhân của mình cũng muốn dẫm đạp, vét sạch trên người mình.



Xem ra Phương Mộng Hàm cũng không yêu Dương Vũ Huy nhiều như vậy. 



Ánh sáng nhân vật chính của Dương Vũ Huy dần suy yếu, lực hấp dẫn đối với nữ nhân cũng dần mất đi.



Dương Vũ Huy được những nữ nhân ưu tú kia để mắt đến là bởi vì hắn thành công.



Nếu Dương Vũ Huy xoàng xĩnh không có gì, những nữ nhân này sẽ không bao giờ qua lại với hắn. 



Kẻ mạnh thì sẽ có nhiều tài nguyên hơn, sắc đẹp cũng là một loại tài nguyên, Dương Vũ Huy xoàng xĩnh kia có tư cách gì để sở hữu tài nguyên như vậy.



Bây giờ Dương Vũ Huy rất không ổn, còn gần như tàn phế, nếu không phải trên người hắn còn chút tiền, Phương Mộng Hàm sẽ chăm sóc Dương Vũ Huy như vậy chắc.



Chảy nước dãi y như người thiểu năng vậy, ngay cả đi vệ sinh cũng không xong. 



Ánh sáng trên người Dương Vũ Huy ngày càng yếu.



Phương Mộng Hàm tìm một đạo sĩ mặc đạo bào tới, vừa đi vào phòng bệnh, sắc mặt đạo sĩ liền biến đổi, như thấy thứ gì kinh khủng lắm.



Làm Ninh Thư buồn cười chết mất, không phải cứ mặc đạo bào là thành đạo sĩ được đâu. 



Thấy đạo bào, Ninh Thư đột nhiên nghĩ đến lão Đào Thành, nhân tài như lão mới có tư cách xưng là đạo sĩ.



Đạo sĩ cầm phất trần nhìn Dương Vũ Huy một hồi, sau đó run lên, biểu diễn một chút Chướng Nhãn Pháp, sắc mặt thâm trầm nói: “Có một thứ rất lợi hại đang bám theo cậu.”



“Vật này hấp thụ tinh khí của cậu, hơn nữa nó khiến cậu làm mọi chuyện đều thuận, đáng lẽ số kiếp của cậu thông thuận vô cùng, cậu có tướng đại phú đại quý, nhưng bởi thứ bên cạnh đã ảnh hưởng đến vận mệnh của cậu.” Đạo sĩ bịa chuyện một hồi. 



Thế nhưng Dương Vũ Huy lại tin, bản thân sở hữu hệ thống, cái hệ thống này có thể tìm được rất nhiều thứ, mấy thứ này đều là tiền tài cả.



Đúng là có thứ gì đó bám theo hắn rồi?!