Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 839 : Tôi không đi
Ngày đăng: 06:54 30/04/20
Trong phòng giao dịch đang có người trao đổi đồ đạc, đều là những thứ cổ quái li kỳ, từ trong sách, Ninh Thư biết được những thứ này đều là đồ tốt.
Ninh Thư phát hiện trên tay mình chẳng có đồ gì tốt cả, so với những người này, đồ của cô vốn không là gì cả.
Nhưng vẫn còn có Linh Hồn châu.
Linh Hồn châu là đồ tốt, Ninh Thư không định đổi với người khác.
“2333, ở đây.” Mai Tử Khanh dựa mình vào cột trong đại sảnh, vẫy tay với Ninh Thư.
Ninh Thư cúi đầu, giả bộ không nhìn thấy cô ta.
Ninh Thư: →_→
Thật ghét cái số hiệu này.
Ninh Thư cười cười đi tới chỗ Mai Tử Khanh.
“Lên lầu đi.” Mai Tử Khanh đi phía trước, Ninh Thư đi theo sau cô ta.
“Nhiệm vụ lần này là trong lúc một thế giới cao cấp tiến hóa thành siêu cấp thì quy luật bị hỗn loạn.” Mai Tử Khanh nói với Ninh Thư.
“Nhiệm vụ này còn có mấy người nữa, lát nữa mọi người hỏi cô tên gì, cô cứ nói số hiệu ra, ví dụ số hiệu của tôi là 696.” Mai Tử Khanh nói với Ninh Thư.
Ninh Thư gật đầu, trong lòng phiền muộn, số hiệu của cô ư!!!
Mai Tử Khanh mở cửa một căn phòng ra, cửa vừa mở ra, liền nghe được tiếng cãi vã bên trong.
“Cô đến đây vì người đó phải không? Chỉ là một nhiệm vụ sửa chữa thế giới, biết người ta sẽ tới liền cun cút tới đây.” Một người nam nhân nói, tướng mạo của hắn cũng không xuất chúng, trên mặt đầy vẻ khinh bỉ.
Rõ ràng sự khinh bỉ này đang hướng về phía nữ nhân ngồi đối diện.
Nữ nhân này rất đẹp, mọi cử động đều rất phong hoa, sóng mắt tuyệt sắc, trên người cô ta mặc trang phục cổ đại tinh xảo, ống tay dài, tóc khẽ vén lên, toàn thân không có lấy chút đồ trang sức nhưng vẫn rất đẹp.
Cảm giác tất cả đồ trang sức trên thế gian này đều không xứng với nàng.
Ninh Thư nhìn không chớp mắt, đẹp, thật là đẹp.
Có điều hiện tại nàng đang rất tức giận, khí thế đầy mình, lạnh lùng nói với nam nhân vừa nói lúc trước: “Anh có ý gì, chỉ là chút xung đột trong lúc làm nhiệm vụ, có cần phải ghi hận lâu như vậy không?”
“Ha ha ha ha...” Khuôn mặt nam nhân kia có chút khinh bỉ: “Tôi không nói chuyện với kỹ nữ.”
Ta, ta không muốn làm nhiệm vụ này, Trương Gia Sâm thì thôi đi, sao còn có Giáo Y đại thúc quỷ tha ma bắt kia.
Đại thúc nhìn người trong phòng một lượt, cuối cùng dừng lại trên người 496, cũng chính là nhiệm vụ giả siêu cấp: “Cô không phù hợp điều kiện nhiệm vụ lần này, không cần đi.”
“Tôi có thể, thế giới này sắp biến thành thế giới siêu cấp rồi, thực ra đã là thế giới siêu cấp nhưng chỉ không ổn định chút thôi.” 496 vội vàng nói, trông vô cùng lo lắng.
“Để tôi đi cho.”
“Cô, qua đây lau ghế đi.” Đại thúc nhìn về phía Ninh Thư, rồi chỉ cái ghế bên cạnh hắn: “Lau sạch đi.”
Ninh Thư:...
Hắn không thể lau chắc?
Mấy người trong phòng đều nhìn về phía Ninh Thư, Mai Tử Khanh bên cạnh lấy cùi chỏ huých Ninh Thư: “Mau lau đi, lau sạch chút.”
Cảm nhận được ánh mắt thăm dò của mọi người trong phòng, Ninh Thư muốn chết.
Ninh Thư nắm lấy tay áo, dùng sức lau ghế, sau đó mặt không đổi sắc đứng sang một bên.
Lúc này đại thúc mới ngồi xuống, lạnh lùng nói: “Nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, luân hồi tử vong, có thể sẽ chết nhiều lần, hiện tại ai không muốn đi có thể rời đi.”
Ninh Thư vừa nghe thấy luân hồi tử vong, đây là cái gì quỷ chứ, bùa hộ mệnh của mình không nhiều lắm, hay thôi không đi nữa, Ninh Thư giơ tay lên, định mở miệng, Trương Gia Sâm mở miệng nói: “Chúng ta cùng đi chứ.”
Ninh Thư: Mày cút đi.
Bà đây không quen mày.
Giáo Y đại thúc lạnh lùng nhìn Ninh Thư: “Cô không đi?”
Ninh Thư định gật đầu, Mai Tử Khanh liền huých cô một cái, Ninh Thư quay đầu nhìn về phía Mai Tử Khanh, Mai Tử Khanh lắc đầu.
Ninh Thư:...
Mẹ chứ, có thể nói chuyện hẳn hoi được không,
Ninh Thư rụt tay về, bình thản nói: “Cánh tay tôi hơi đau một chút.”
Mai Tử Khanh như trút được gánh nặng, khiến Ninh Thư nhíu mày, tình huống gì đây?!