Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 868 : Thôn nữ sống lại (7)

Ngày đăng: 06:54 30/04/20


Bạch Y Xảo để một cái kẻ tồi tệ như Lý cẩu tử làm bẩn Trần Nhị Muội.



Chiêu này độc ác hạ lưu nhưng vô cùng hữu hiệu, nữ nhân bị hủy danh tiếng, hoặc là chết, hoặc là gả cho người ta.



Dường như không đem Trần Nhị Muội nhúng xuống bùn thì không an lòng, làm như nếu Trần Nhị Muội không vô cùng thê thảm, thì sẽ còn vương vấn với Phương Dũng vậy.



Ninh Thư trong lòng căm phẫn Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo trong lòng càng ghét càng thống hận Ninh Thư, cũng bất mãn sang cả Phương Dũng, vì sao Phương Dũng phải giúp Trần Nhị Muội.



Nàng hiện tại là thê tử Phương Dũng, không phải Trần Nhị Muội.



Bạch Y Xảo nằm trên giường, đưa lưng về phía Phương Dũng, im lặng tức giận và lên án.



Phương Dũng thở dài một hơi, để tay lên lưng Bạch Y Xảo, nói rằng: "Đừng nóng giận, vì sao nàng không thích Trần Nhị Muội, Trần Nhị Muội có quan hệ gì với chúng ta đâu."



"Vậy chàng vì sao giúp nàng ta?" Bạch Y Xảo quay lại, bất mãn nói: "Trần Nhị Muội đem thiếp nói thành con mẹ tú bà đó."



Phương Dũng nói rằng: "Ta làm như vậy cũng là vì nàng, Trần Nhị Muội là nữ nhân chưa gả, bị Lý cẩu tử làm vướng víu, vì để tránh mất đi danh tiết, nàng sẽ quay sang cắn chúng ta, dù sao Lý cẩu tử đúng là đã ở nhà của chúng ta, đối với thanh danh của nàng cũng không hay, hơn nữa nàng nói nàng ta cùng Lý cẩu tử yêu nhau, khiến tình cảnh Trần Nhị Muội không tốt, nàng ta mà chó cùng dứt giậu ta sợ sẽ làm hại tới nàng."



"Nàng ta vì danh tiếng của mình, nhất định sẽ tha nàng xuống nước." Phương Dũng nói rằng: "Ta không muốn nàng bị lời gièm pha quấy nhiễu."



"Ngoan, đừng nóng giận." Phương Dũng xoa tóc Bạch Y Xảo: "Nếu như Trần Nhị Muội quá đáng nữa, ta sẽ không để nàng ta tùy ý nàng bắt nạt nàng."



Bạch Y Xảo bĩu môi nói rằng: "Thiếp chỉ chán ghét Trần Nhị Muội, về sau không cho phép chàng nói chuyện cùng Trần Nhị Muội."



"Rồi rồi, nhỏ ghen tuông này." Phương Dũng cưng chiều nói.



Phương Dũng hôn lên trán Bạch Y Xảo.



Bạch Y Xảo nhíu mày một cái, Trần Nhị Muội luôn là cái gai trong lòng nàng, Trần Nhị Muội đời trước nhờ Phương Dũng mà hưởng thụ vinh hoa phú quý, có một đời phu thê với Phương Dũng.




Trần Lực nói rằng: "Cha, có muốn con đến trấn trên làm công hay không."



Ninh Thư nhìn thoáng qua Trần Lực, Trần Lực chỉ có thể đi chịu khổ thôi, làm việc khổ cực mà tiền công còn ít.



Ninh Thư cắn một cái bánh cao lương nói rằng: "Cha, trong nhà có bao nhiêu tiền, chúng ta đi mua chút lương thực đi, nhìn trời thì không thấy vẻ sẽ mưa đâu, đến lúc đó lương thực khẳng định rất đắt."



Cha Trần nhìn thoáng qua Ninh Thư: "Để xem đã, nói không chừng trời sẽ mưa."



Lòng chỉ trông chờ may mắn đến lúc đó sẽ tổn thất càng nhiều.



Ninh Thư biết mình là một cô gái, kỳ thực ở nhà không có quyền nói gì, cũng sẽ không cố ý bảo cha Trần đem của cải trong nhà ra mua lương thực.



Ăn cơm xong, Ninh Thư chủ động bắt đầu dọn dẹp chén đũa lau bàn, thu thập xong đâu đó, Ninh Thư nói với cha Trần và Lý thị rằng: "Cha, con muốn đến trấn trên một chuyến."



Cha Trần nhìn Ninh Thư, gõ tẩu thuốc một cái nói rằng: "Trong khoảng thời gian này con nên cẩn thận ở nhà, không nên chạy khắp nơi, mới bị Lý cẩu tử quấn lấy xong, đừng có chạy khắp nơi, gần đây trấn trên cũng không yên ổn, nghe nói có không ít nữ tử mất tích."



"Không cho phép đi trấn trên." Cha Trần nói.



Sống tại cổ đại thật khổ quá mà, hơn nữa từ đây đến trấn trên lộ trình cũng không ngắn, đi cái là mất một ngày.



Không có người thân cho phép, Ninh Thư thật sự không dám chuồn mất, tùy ý mất tích như vậy, đối với danh tiếng nữ tử quá ảnh hưởng.



Ninh Thư cũng buông tha ý định, vốn nghĩ đến trấn trên đi mua một ít dược liệu, làm chút mặt nạ dưỡng da đi bán lấy ít tiền, mua chút lương thực.



Nhưng không đi được, chẳng lẽ muốn mình lên núi hái?



Hái xong, lại phải căn cứ theo thành phần dược liệu để dùng nước rửa hay để phơi gió, phiền phức muốn chết.