Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 872 : Thôn nữ sống lại (11)
Ngày đăng: 06:54 30/04/20
Khí trời càng ngày càng nóng rồi, trời nắng vạn dặm không mây, cha Trần còn trông cậy vào trời mưa, có thể để cho mạ lớn lên, nhưng trong đồng ruộng cũng nhanh chóng khô nứt ra.
Cha Trần cũng không còn ôm lòng cầu may nữa, lấy tiền mua lương thực rồi, mà lúc này đây, giá lương thực lại tăng gấp đôi so với trước kia, bởi vì có bạo loạn nảy sinh, lương thực rất khan hiếm.
Cha Trần có chút hối hận.
Thật ra không phải là sống nửa đời rồi thì cha Trần trở nên ngu xuẩn, mà là bách tính nghèo khó, trong tay có chút tiền cũng không nỡ tiêu, huống chi là mua lương thực.
Ninh Thư thỉnh thoảng sẽ theo đến trấn trên, bởi vì chuyện nhân sâm, giúp Ninh Thư ở nhà hơi có chút quyền phát ngôn, thông thường không phải yêu cầu quá bất hợp lí, cha Trần cũng tùy ý Ninh Thư.
Thỉnh thoảng sẽ gặp phải Bạch Y Xảo cùng đi trấn trên, Bạch Y Xảo nhìn thấy Ninh Thư thì trông vẫn nhàn nhạt, cũng không nói chuyện, đối với Ninh Thư lạnh nhạt vô cùng.
Ninh Thư căn bản cũng không để ý tới Bạch Y Xảo, nên làm cái gì thì làm cái đó.
Chỉ là thỉnh thoảng buổi tối đến nhà Lý cẩu tử, Lý cẩu tử đều không ở nhà, cũng không biết đi chỗ nào, Ninh Thư cũng hoài nghi Lý cẩu tử bị người giải quyết.
Ninh Thư lặng lẽ lướt mắt nhìn Bạch Y Xảo lên cùng một chiếc xe ngựa, hẳn không phải là Bạch Y Xảo ra tay, Bạch Y Xảo vẫn muốn đem cô cùng Lý cẩu tử phối thành một đôi mà.
Bạch Y Xảo nhìn Trần Nhị Muội ở đối diện, thấy dáng vẻ trầm tĩnh của cô, Bạch Y Xảo trong lòng chợt bất an sợ hãi không nói nên lời.
Bạch Y Xảo lướt mắt nhìn y phục trên người Trần Nhị Muội, y phục bình thường không có bất kỳ thứ gì xuất sắc, vải vóc đã cũ, trên người cũng không có trang sức gì, da hơi đen, không thể nói là xinh đẹp.
Làm sao đời trước Phương Dũng đối với cô tốt thế.
Nàng nhớ tới Trần Nhị Muội đời trước, ăn mặc y phục cáo mệnh hoa lệ, trên búi tóc phức tạp cắm các loại trâm gài tóc, khỏi nói đẹp đẽ quý giá đến nhường nào.
Thực sự là như nghẹn ở cổ họng, không nuốt nổi không phun nổi.
Một đường cứ thế không nói gì đến trấn trên, mỗi người đi một ngả luôn.
Ninh Thư đến tiệm thuốc trấn trên, mua một tí thuốc và ngân châm, sau tai ương còn có đại dịch, chuẩn bị ít thuốc đến lúc đó xảy ra chuyện gì cũng không luống cuống tay chân.
"Được."
Ninh Thư muốn nếm thử vị của quán ăn mà Bạch Y Xảo kinh doanh, thuận tiện đánh giá tình hình kinh doanh của quán một cái.
Thoạt nhìn làm ăn rất tốt.
Thảo nào có thể mở được chi nhánh, có tiền quyên lương thực, quần áo và đồ dùng hàng ngày cho quân khởi nghĩa, bởi vì biết quân khởi nghĩa cuối cùng có thể thành công phá hủy vương triều cao ốc, trước cứ đầu tư, bất ngờ chiếm được ưu ái của thủ lĩnh quân khởi nghĩa, hoàng đế tương lai.
Có điều không thể đoạt vợ của hạ thần, nhưng rất thiên vị Bạch Y Xảo.
Quả hack này hơi quá đà rồi...
Ninh Thư đang đợi thịt nướng chín, nghe được tiếng Bạch Y Xảo: "Trần Nhị Muội?"
Ninh Thư quay đầu thấy Bạch Y Xảo từ trên thang lầu xuống, chớp mắt ngẩn ngơ, cảm thấy Bạch Y Xảo dáng dấp quả thực đẹp.
"Tới dùng cơm sao?" Bạch Y Xảo đi tới trước mặt Ninh Thư hỏi.
Ninh Thư gật đầu: "Đúng nha, đã sớm nghe nói đại danh Cát Tường Cư, hôm nay qua đây nếm thử, mang một ít trở về cho cha mẹ nếm thử."
Nghe được lời Ninh Thư nói, giữa hai lông mày Bạch Y Xảo hiện lên vẻ tự đắc.
Mở quán là vì đời trước ở nhà giàu được hưởng qua thức ăn của vùng miền, hợp với các loại bột hương liệu, vừa ngon vừa đã nghiền, đời này mới muốn mở quán rượu.
Trần Nhị Muội căn bản cũng không biết quán này là của nàng.
"Khách quan, đồ ăn mang đi của cô." Tiểu nhị cầm đồ ăn qua đây.
Ninh Thư mới vừa định cho tiền, Bạch Y Xảo mở miệng nói: "Lần này ghi vào tiền của ta, Trần Nhị Muội, coi như ta mời khách."