Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 879 : Thôn nữ sống lại (18)
Ngày đăng: 06:54 30/04/20
Bạch Y Xảo lôi ống tay áo Phương Dũng thật chặt, mặt căng chặt, cả người ở vào trạng thái vô cùng khẩn trương.
Bạch Y Xảo lòng rối loạn, quan tâm quá nhiều chuyện, tay chân càng thêm bó buộc.
Phương Dũng bị Bạch Y Xảo lôi y phục, xoay đầu lại, cúi đầu hỏi: "Sao thế?"
Bạch Y Xảo miễn cưỡng cười: "Không có gì."
Phương Dũng giơ tay áo của mình ngăn cản ánh mặt trời cho Bạch Y Xảo, mắt Bạch Y Xảo nóng lên.
Phương Dũng như vậy làm cho Bạch Y Xảo hận thấu Trần Nhị Muội và Lý cẩu tử.
Cũng hận ông trời, vì sao chuyện nàng mong muốn không thể đạt được.
Sống lại một đời là để nàng bị người vứt bỏ lần nữa sao?
Ninh Thư dời mắt khỏi người Bạch Y Xảo, nhìn hai nha dịch.
"Tất cả mọi người đến đây đi." Nha dịch nói rằng: "Hiện tại sẽ tuyên thánh dụ của triều đình."
"Hiện tại phải đóng thuế lương thực, mỗi nhà tính theo đầu người, một người ba thạch, nếu như dùng tiền bạc, một người bốn lượng bạc." Nha dịch nói rằng.
"Tốt nhất là giao lương thực, trong nhà có lương thực gì, mới cũ đều được."
Nghe thấy thuế má nặng như vậy, thôn dân toàn bộ kêu rên, trên mặt đều là vẻ hoảng sợ.
Thuế má như vậy, cho dù đánh chết cũng không lấy ra được.
Ninh Thư cũng sợ ngây người, tuy biết trước thuế má khả năng rất nặng, nhưng không nghĩ đến sẽ nặng như vậy, một thạch cũng khoảng hơn chín mươi ki-lô-gam, một người phải giao xấp xỉ ba trăm cân lương thực.
Như bốn người Trần gia, phải giao hơn nghìn cân lương thực, cổ đại sản lượng từ ruộng rất thấp, cũng chỉ mấy trăm cân, huống chi bây giờ còn là thời điểm khô hạn, không có chút lương thực nào.
Bạch Y Xảo lập tức ngu mặt, Phương Dũng lôi Bạch Y Xảo một cái, Bạch Y Xảo lảo đảo hai cái, suýt chút nữa ngã nhào trên đất.
Bạch Y Xảo trong lòng có chút ấm ức, cũng biết mình làm hỏng chuyện, cúi đầu không nói lời nào.
"Bộ khoái..."
"Bộ khoái đại ca." Ninh Thư chặn họng Phương Dũng, hành một cái lễ với hai nha dịch nói rằng: "Trần gia nguyện ý giao ra một trăm lượng bạc ròng, hy vọng bộ khoái đại ca có thể xem xét giảm thiểu thuế má mỗi nhà."
Phương Dũng rất bất đắc dĩ, chắp tay với nha dịch: "Phương gia cũng nguyện ý giao ra năm mươi lượng."
"Nếu là chia đều, vì sao người ta có thể cho một trăm lượng, vì sao ngươi chỉ cho năm mươi lượng." nha dịch bất mãn nói.
"Căn bản không phải là..." Bạch Y Xảo muốn nói, bị Phương Dũng lôi một cái thì ngậm mồm luôn.
Phương Dũng bất đắc dĩ nói rằng: "Thật sự là trong nhà nghèo khó, được tiền xong đã mua một ít đồ chỉ thừa lại chút tiền như vậy."
"Có bao nhiêu thì cho bấy nhiêu, đều giao ra đây, đợi trở về báo cáo cho quan phụ mẫu, quan phụ mẫu nhất định sẽ khen hai nhà các ngươi." Nha dịch nói.
Ninh Thư:...
Lời này thối lắm biết không, một chữ cũng không tin.
Cuối cùng Phương Dũng giao ra bảy mươi lượng bạc, hai nha dịch thu được đống bạc đắc ý vô cùng mà bước đi thẳng.
Thôn dân nói lời cảm tạ cùng cha, cha Trần chưa từng được người ta tôn trọng như thế, vừa tự hào lại không nỡ lại xoắn xuýt.
Nhiều tiền như vậy à.
"Bạch Y Xảo kia dáng dấp xinh đẹp, trông thì có học, không ngờ tâm tư ác độc như vậy." Vừa về đến nhà, Trần Lực đã cắn răng nghiến lợi nói.