Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 919 : Sát thủ vương phi (14)

Ngày đăng: 06:55 30/04/20


Miệng Nhị hoàng tử hết khép lại mở, một lần liền từ thiên đường tụt xuống địa ngục, vốn nghĩ rằng từ hôn, có thể lấy được dòng cả của Phượng gia, lại không ngờ mất đi một bảo vật.



“Mẫu phi, ta nhất định khiến cho Phượng Thanh Thản một lần nữa thuộc về ta, nàng đã đính hôn với ta nhiều năm như vậy rồi, sẽ không có ai muốn cưới nàng nữa.” Nhị hoàng tử giơ nắm đấm quả quyết.



Đỗ quý phi lắc đầu: “Nếu nàng đã từ hôn với ngươi, mạo hiểm danh tiết bị hủy cũng muốn từ hôn với ngươi, nói rõ là không muốn thành thân với ngươi, hơn nữa phụ hoàng của ngươi cũng sẽ không đồng ý.”



“Chỉ sợ lão thất phu Phượng Xương kia đã nói thân thế của Phượng Thanh Thiển cho phụ hoàng ngươi, trực tiếp mà kín đáo biến Phượng Thanh Thiển thành nghĩa nữ của ta, ngươi và Phượng Thanh Thiển sẽ không có kết quả.” Đỗ quý phi vừa nói vừa muốn quát: “Ngu xuẩn.”



“Ngu ngốc thì thôi đi, lại tự chủ trương như vậy, ngươi là nhi tử của ta, ngươi thật sự cho rằng ta sẽ tìm cho ngươi một thứ nữ sao?” Đỗ quý phi nói một cách lạnh lùng.



Nhị hoàng tử so với Đỗ quý phi vẫn còn non lắm, những khuyết điểm rụt rè không có chủ kiến của Phượng Thanh Thiển trước đây đều biến thành ưu điểm, sau này bọn họ thành thân, còn không phải đều do hắn định đoạt sao?



Nhị hoàng tử thất hồn lạc phách ngồi trên ghế, hối hận không gì sánh được, cuối cùng oán trách nói rằng: “Tại sao chuyện Phượng Thanh Thiển là nữ nhi của công chúa, nàng ta lại không nói cho ta biết, có phải nàng cố ý hay không?”



“Chỉ sợ chính nàng cũng không biết thân thế của mình.” Đỗ quý phi thở dài một hơi: “Lập mưu hơn mười năm, đã bị ngươi hủy rồi, tùy tiện kéo một người của Xích Viêm quốc, cũng là cao thủ dùng độc.”



“Mẫu phi, ta không cam tâm…’’ Nhị hoàng tử gầm lên.



“Không cam tâm thì phải làm thế nào, làm chuyện gì cũng nên nhớ tới phụ hoàng của ngươi, hắn ngồi trên đài cao, chuyện gì đều thấy được rõ.” Đỗ quý phi phất phất tay: “Ngươi ra khỏi cung đi, để cho ta yên tĩnh một lát.”



Đỗ quý phi bây giờ căn bản là không muốn nhìn thấy hắn.



Bên này, Anh Túc vừa ra khỏi cửa cung đã bị Phượng Xương ấn vào trong xe ngựa, lấy tốc độ nhanh nhất về tới Phượng gia, sau đó nói với Anh Túc: “Ở trong tiểu viện của mình mà suy nghĩ cho kỹ, đừng có chạy lung tung.”



“Ngươi có tư cách gì mà giam giữ ta, ta muốn đi đâu là chuyện của ta, không cần ngươi xen vào.”Anh Túc lạnh mặt nói.



Phượng Xương vẻ mặt muốn nói bệnh của ngươi lại tái phát, không để ý tới nàng: “Ở nhà cho tốt là được.”




Ninh Thư lười nói với cô ta, căn bản là nói cũng không thông, Anh Túc là một nữ nhân cực đoan mà ích kỷ, mình làm cái gì cũng đúng.



Ninh Thư bắt đầu chiếm giữ thân thể, Ninh Thư phát hiện mỗi lần chiếm giữ thân thể, sẽ phải trải qua một lúc mệt mỏi, thân thể này đi vào một trạng thái đổi người.



Dùng lời của Phượng Xương để nói, chính là chứng điên cuồng càng trở nên nghiêm trọng hơn.



“Phượng Thanh Thiển, cô lại bắt đầu, cô không thể yên tĩnh một chút à?” Anh Túc hô lên.



Ninh Thư giơ nắm đấm lên, giật giật cái cổ, lạnh nhạt nói: “Ta cũng muốn đi ra hít thở không khí.”



“Tiểu thư, chủ viện bên kia đưa thức ăn tới, muốn dùng bữa ạ?” Phái Lam hỏi.



“Cũng được.” Ninh Thư gật đầu.



Một nha hoàn mang theo hộp đựng thức ăn tiến đến, mang một bàn đồ ăn đủ sắc hương vị bày lên.



Ninh Thư cầm đũa lên, gắp đồ ăn lên ăn thử,… cũng không tệ lắm, Ninh Thư từ từ ăn, nhai kỹ nuốt chậm, từ khi tới thế giới này, cuối cùng cũng được ăn một bữa cơm.



Uống canh nóng, sưởi ấm dạ dày, chính là một bữa cơm có thể khiến người ta cảm thấy hạnh phúc, còn sống thật là hạnh phúc.



Ninh Thư ăn xong rồi, nha hoàn đưa cơm kia thu khay lại, Ninh Thư lau miệng, nói: “Thay ta cảm ơn mẫu thân.”



Nha hoàn sửng sốt một chút, hành lễ nói: “Nô tỳ đã rõ.”



Ăn cơm no rồi, Ninh Thư vươn người một cái, bắt đầu ở trong sân tản bộ, mắt điếc tai ngơ mặc kệ Anh Túc rít gào.