Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 926 : Sát thủ vương phi (21)

Ngày đăng: 06:55 30/04/20


Trên mặt lão già này không có nếp nhăn nào, hơn nữa khí sắc vô cùng tốt, có chút phong thái của tiên, cốt cách người đạo đức, nhìn giống như cao nhân tu luyện vậy.



Lúc này, vẻ mặt lão nhăn lại và nghi hoặc: "Không đúng, là chỗ này có ánh sáng tím ngập trời mà, có thiên tử ở đây."



Lão đầu lại nhìn Ninh Thư lắc đầu: "Không đúng, không phải con nha đầu này." 



Ninh Thư chỉ yên lặng nhìn hắn, lão đầu này chắc là sư phụ của Anh Túc, không biết đã nhìn ra khí chất và vận may trên người Anh Túc, hay là tính cách của cô ta chưa, mà vẫn nhận Anh Túc làm đồ đệ của hắn.



Lão đầu này là người có bản lĩnh thật sự, kỳ môn độn giáp, còn biết một chút thuật dưỡng sinh nước ngoài, trở thành sư phụ của Anh Túc, còn dạy Anh Túc không ít bản lĩnh.



Trong lòng Ninh Thư không khỏi may mắn, may mà mình không nói linh tinh gì với Anh Túc, quả quyết thu linh hồn của Anh Túc lại, nếu không cái lão sư phụ gì gì đó đến cứu giá Anh Túc đi rồi, bản thân mình thực sự sẽ khóc đến mù mắt mất. 



Về sau làm việc gì cũng nhất định phải quả quyết, chưa thành công thì không thể đắc ý, chẳng ai biết một giây sau sẽ xảy ra chuyện gì đâu.



"Lão tiên sinh, ông cứ như vậy mà xông vào phòng khuê nữ là không tốt đâu." Sắc mặt Ninh Thư lạnh nhạt nói, rõ ràng Phái Lam ở bên ngoài, tại sao lại không lên tiếng.



Lão già gắt gao mặt nhăn mày: "Nha đầu, ngươi..." 



"Quên đi, ta đi chỗ khác tìm vậy, rõ ràng là ánh sáng tím phát ra từ đây mà." Lão đầu nghi ngờ lắc đầu.



Ánh sáng tím cao ngất trời?



Chắc chắn chứ? Không phải là khí âm sát tận trời đấy chứ? 



Ánh sáng tím chính là nói Anh Túc có số mệnh xưng vương, ngươi chỉ thấy ánh sáng tím cao ngất trời mà không thấy nghiệp chướng âm sát tận trời cao sao?



"Tạm biệt không tiễn." Ninh Thư lạnh nhạt nói.



Lão đầu mang vẻ mặt nghi ngờ nhảy ra ngoài cửa sổ, Ninh Thư nhanh chóng mở cửa, nhìn thấy Phái Lam đang ngủ trên mặt đất, đột nhiên ném một hòn đá nhỏ lên trên người Phái Lam, Phái Lam đang ngủ cũng phải tỉnh lại. 



"Tiểu thư ta sao vậy?" Phái Lam mơ hồ mở mắt.
Ninh Thư ừ một tiếng, để Phái Lam đi chuẩn bị cơm nước, lúc ăn cơm, Phái Lam nhìn chằm chằm vào Ninh Thư, bộ dạng như có lời muốn nói. 



"Nói đi, lại có chuyện gì?" Ninh Thư hỏi, chắc là cần tiền.



"Tiểu thư, người có phải đã quên mất chuyện gì rồi không?" Phái Lam quỳ xuống: "Tiểu thư không phải nói muốn thành lập một thế lực có thể tự vệ, một sức mạnh giúp đỡ tiểu thư leo lên đỉnh cao sao, nhưng vì sao đến bây giờ tiểu thư vẫn không có động thái gì?"



Đến cuối cùng lời Phái Lam nói mang theo sự chất vấn, rõ ràng là không hài lòng với động thái của Ninh Thư. 



Ninh Thư liếc mắt nhìn Phái Lam, cảm thấy bây giờ Phái Lam đã sinh lòng tạo phản rồi, người nàng thần phục là Anh Túc, hiện tại Anh Túc mất rồi, Phái Lam nảy sinh tâm tư khác cũng là chuyện rất bình thường.



"Chuyện này ta tự có định đoạt, thu khay đi." Ninh Thư phất tay với Phái Lam.



Sắc mặt Phái Lam có chút khó chịu, mỗi ngày đều làm việc của hạ nhân, lúc nào mới có sức trả thù đây, ở trong Phượng phủ, càng lúc càng cảm thấy Phượng Xương là một lão cáo già, bọn họ cứ như vậy làm sao có thể trả thù được đây. 



Đơn phương độc mã thì chỉ có con đường chết.



Huynh muội bọn họ đều gửi gắm tất cả tất cả mọi hi vọng vào trên người của tiểu thư, nhưng bây giờ cô lại hoàn toàn không có ý mưu cầu danh lợi nữa rồi, ngoan ngãn ở nhà làm tiểu thư Phượng gia.



Phái Lam mím môi dọn dẹp khay trên bàn. 



Đến khi Phái Lam đi rồi, Ninh Thư mới thu hết hộp đựng nữ trang trên bàn trang điểm lại, thu hết một ít đồ trang sức quý giá, còn có một chút bạc nữa.



Vốn dĩ Ninh Thư làm như vậy là vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, cũng là để đề phòng Phái Lam, nhưng không ngờ tối hôm đó Phái Lam thực sự lẻn vào phòng cô trộm đồ.



Ninh Thư ngồi xếp bằng trên giường lặng lẽ nhìn Phái Lam cầm một ngọn đèn dầu tìm đồ vật. 



Mẹ kiếp, đúng là cùng một người mà vận mệnh khác nhau mà, Anh Túc người ta đạo đức giả như thế mà còn thu được đồ đệ, kết quả đến cô thì sao, đồ đệ muốn trộm đồ của cô, tức chết mà...



Số mệnh trên người cô cũng giảm bớt cực nhanh, nói đúng ra là Anh Túc có số mệnh, Anh Túc vừa rời khỏi thân thể này, thân thể này liền biến thành vai phụ.